Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống
Diệp Hồng Ngư hoảng loạn lôi kéo Hạo Thiên chạy tới đồn cảnh sát.
Sau khi đi vào , hai chị em bắt đầu ôm nhau khóc lên.
Hạo Thiên thì cùng cảnh sát nói chuyện.
Chuyện là Diệp Hồng Linh nha đầu này tham gia cái kia Cosplay đại hội , không biết như thế nào liền bị người hạ thuốc ngủ sau đó mang đi.
Mà tiểu nha đầu này cũng còn rất may mắn.
Bị mang tới địa điểm là chỗ cảnh sát chuẩn bị tập kích.
Nghe nói này địa điểm là một ổ mại dâm...!
Lúc đầu cảnh sát cũng chỉ nghĩ tiểu nha đầu là một trong số những nữ nhân làm nghề kia , cho lên liền đem về cục cảnh sát.
Sau đó qua những thông tin tìm hiểu được liền biết nàng cũng là người bị hại.
- Ca ca....!Ô ô ....!Ta thật sợ hãi ....!
Ôm xong tỷ tỷ khóc , Diệp Hồng Linh lại lao qua ôm lấy Hạo Thiên khóc.
Tiểu nha đầu này xem như bị kinh sợ không nhẹ.
Hạo Thiên liền ôm lấy nàng an ủi lấy.
Này thật ra cũng không có gì lạ.
Một cái mười năm tuổi tiểu nha đầu trải qua những chuyện như thế này , làm sao có thể không sợ hãi.
Xác định được Diệp Hồng Ngư là người nhà Diệp Hồng Linh sau , cảnh sát liền cho bọn họ trở về.
Cũng không cần làm thủ tục hay gì cả.
Ân ....!Ngoại trừ dặn dò Diệp Hồng Ngư một chút.
Nói là tiểu hài tử còn nhỏ không lên để cho một mình tham gia những sự kiện Cosplay gì đó .....!
Trên đường trở về , Diệp Hồng Linh lòng còn sợ hãi mà ôm lấy Diệp Hồng Ngư.
Tiểu nha đầu sau lần này cũng đã cảm nhận được xã hội đáng sợ.
Cùng tỷ tỷ mình buông ra lời thề son sắt , nói sau này sẽ ngoan ngoãn, không tham gia cái gì Cosplay ....!Còn đối với tỷ tỷ nói xin lỗi , không lên cùng tỷ tỷ cãi lộn ...!
Diệp Hồng Linh dù sao cũng chỉ là một cái chưa lớn , chưa đủ tuổi thành niên tiểu nha đầu , hơn nữa hai người còn là chị em.
Diệp Hồng Ngư làm sao có thể trách cứ nàng.
.......................!
- Tiểu huynh đệ , không nghĩ tới ngươi lại là ẩn tàng siêu cấp phú nhị đại a.
Một tên bảo an mở cửa cho Hạo Thiên mặt mũi tràn đầy chấn kinh nói.
- Ngươi cảm thấy ta bộ dạng này giống phú nhị đại sao ?
Hạo Thiên im lặng, hắn mặc dù có tiền chút , nhưng cũng không phải phú nhị đại a.
Hơn nữa hắn bộ dạng , điểm nào giống ?
- Không giống!
Bảo an rất chân thành lắc đầu.
- Ngươi chính là!
Ngay sau đó tên kia bảo an còn nói thêm, trên mặt biểu tình càng thêm nghiêm túc, ngữ khí cũng càng thêm kiên định!
Bảo an là đã thấy Hạo Thiên cưỡi Lamborghini dáng vẻ.
Cho lên mới như vậy khẳng định hắn là phú nhị đại.
Bởi vì ở Hạo Thiên tầm tuổi này , người nào có thể tự mua siêu xe ? Chỉ có thể là dùng tiền của cha mẹ đi.
Mà Hạo Thiên sao ? Đích thực có điểm giống phú nhị đại , chỉ có điều là hắn không chịu thừa nhận.
- Tốt a huynh đệ.
Ta đi trước.
Phất phất tay chào tạm biệt với bảo an , Hạo Thiên liền rời khỏi Diệp Hồng Ngư cư xá.
......................!
Thành Đô khung cảnh ban đêm cùng ban ngày có thật lớn khác biệt.
Cảnh sắc mỹ lệ , rực rỡ hơn không nói , mỹ nữ ra đường cũng rất nhiều.
Ở phố đi bộ lúc này Hạo Thiên chỉ thấy khắp nơi đều là các loại mỹ nữ.
Muôn màu muôn vẻ , mỗi người một sắc thái riêng.
Không ít mỹ nữ chủ động đi về phía Hạo Thiên xin wechat.
Soái ca mà , ngươi hiểu.
Hạo Thiên một người có vẻ là nhàm chán.
Bất quá hắn nhưng nhanh chóng phát hiện , nhìn xem những mỹ nữ này qua lại đùa nghịch cũng thật có ý tứ.
Hơn nữa , ở đây cũng có rất nhiều những sự việc lý thú.
Kể như có người tại một góc đường hát ca , có người mặc trang phục gấu bông khắp nơi bán đồ , có người thì lại tụ tập lại cùng nhau nhảy múa ....!
Ca hát cùng nhảy múa những người này cũng không phải là vũ đoàn chuyên nghiệp gì cả , mà cũng chỉ là những người qua đường bình thường.
Nam thanh nữ tú ngẫu hứng lên hát một bài , nhảy một điệu ....!Vô cùng vui vẻ.
Hạo Thiên tùy tiện ngồi xuống ở một quán nước ven đường , chọn lấy một ly nước lạnh.
Không thể không thừa nhận , ở Thành Đô mùa hè này thời tiết nóng nực kinh khủng.
Ban ngày nhiệt độ cao không nói , buổi tối ban đêm thời tiết cũng không dễ chịu đi bao nhiêu.
Liếc mắt nhìn phía xa đang mặc trên người bộ đồ gấu bông những người kia , hắn không khỏi khâm phục bọn họ.
Có lẽ chỉ là do mưu sinh , nhưng phần này kiên trì tâm , vẫn đáng được người khác tôn trọng.
- Soái ca , ta có thể ngồi ở đây sao?
Một cái xinh đẹp nữ nhân đi tới Hạo Thiên trước mặt cười hỏi.
Hạo Thiên cũng không từ chối , mà là mỉm cười gật đầu :
- Đương nhiên , bất luận nam nhân nào đều sẽ không cự tuyệt một mỹ nữ ngồi bên cạnh mình.
Hạo Thiên là đối với nữ nhân này cũng có chút ấn tượng.
Lúc đầu nàng là ngồi cách hắn vài mét khoảng cách.
Bởi vì vị trí cùng nàng dung mạo không tồi , cho lên vừa rồi mới vào hắn cũng đã chú ý tới nàng.
Nhưng mà chú ý là chú ý.
Hạo Thiên cũng không có ý định ăn bậy.
Hai người vui vẻ nói chuyện phiếm một chút , Hạo Thiên cũng biết ngồi cạnh mình vị này mỹ nữ tên gọi Lâm Vũ Tình.
Là Thành đô học viện âm nhạc năm thứ ba đại học.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...