Đồ Thần Ký


Đem U Lan Thảo cất lại vào ngực, thiếu niên mau chóng đến một con suối nhỏ gần đó để rửa ráy vết máu khắp trên người đồng thời cũng thay một bộ đồ mới.Tắm rửa xong thiếu niên liền lại hình ảnh phản chiếu của bản thân dưới mặt nước mà tự đánh giá.Trên mặt nước hiện lên một gương mặt gầy gò hốc hác, nhìn chung diện mạo của hắn rất bình thường không có gì gọi là hơn người, có chăng là trong đôi mắt của hắn người ta thỉnh thoáng thấy từng sợi linh quang chứng tỏ đây là một đứa trẻ lanh lợi."Hi vọng đạo sư Maximoff thích cây U Lan Thảo này và đồng ý bảo trợ cho ta được vào học trong học viện Lancelott."Thiếu niên này là một kẻ mồ côi từ nhỏ, hắn từ sớm đã lăn lộn ở trong từng khu ổ chuột mà tìm cách sinh tồn.

Mọi người ở đây gọi hắn là Tiểu Độc Lang, vì hắn luôn hành động một mình đồng thời khi đánh nhau cũng rất hung tàn như một con sói vậy.Hắn từ sớm đã học được để sinh tồn ở thế giới này không được phép lười biếng.

Những kẻ lười biếng dù có giàu có tới đâu đi nữa cũng sẽ bị sự làm biếng bóp chết một cách từ từ.Cùng vì vây lười biếng cũng được sách Thánh liệt vào một trong Thất Đại Tội.Hắn dù còn nhỏ luôn nỗ lực từng ngày để trở nên mạnh mẽ hơn.

Hắn không hề ham tiền bạc, hay danh lợi.

Hắn chỉ muốn ngày một mạnh hơn chỉ đơn giản vậy thôi."Mạnh, mạnh nữa, phải trở nên mạnh mẽ hơn nữa.


Cho đến một ngày ta đứng ở đỉnh cao của thế giới này." - Tiểu Độc Lang thì thầm với bản thân.Hắn sau đó men theo bìa rừng mà tìm đường trở về thành thị.

Đây là thành Magara một thành nhỏ nằm ở bìa tây của vương quốc Sina.Thành này một mặt giáp với rừng Cortana một mặt dựa vào dãy núi Amlypia hùng vĩ.Quan trọng nhất là tòa thành này nằm trên con đường thương buôn huyết mạch của vương quốc.

Cho nên tòa thành này lúc nào cũng nhộn nhịp, người mua người bán tấp nập.Tiểu Độc Lang lúc này đang lẩn trong dòng người mà vào lại trong thành Magara.

Cũng có vài tên thị vệ đang gác trên cổng thành nhìn thấy hắn, nhưng vì hắn vốn là một gương mặt quen thuộc của thành này nên cũng không làm khó gì hắn.Tiểu Độc Lang đi xuyên qua từng con đường lớn đầy ắp người, thỉnh thoáng hắn cũng thấy vài gương mặt quen thuộc của hắn đang cố gắng móc túi những con buôn mới đặt chân lần đầu tới thành Magara.

Hắn cũng chỉ hướng đối phương gật đầu chào nhẹ rồi lướt qua, hắn không phải là người lo chuyện bao đồng.

Chuyện hắn sắp làm đây còn quan trọng hơn.Hắn đi qua một dãy nhà trọ lớn, rồi đi tới căn phòng cuối cùng.Chỉnh trang lại trang phục một chút sau đó hắn mới tiến lên gõ cửa miệng lớn tiếng hỏi:"Đạo sư Maximoff người có ở đó không?"Nhưng không ai đáp lời.

Đến lúc hắn tưởng đối phương không có ở nhà tính rời đi thì từ căn phòng vang lên một giọng nói lười biếng:"Là con sói nhỏ của thành Magara đó à.

Mau vào đi cửa không khóa."Tiểu Độc Lang nghe vậy liền đẩy cửa bước vào.


Trong mắt mắt hắn hiện lên một người phụ nữ xinh đẹp.

Nàng có một mái tóc đỏ như lửa, đôi môi gợi cảm, làn da trắng ngần cùng gò bồng đào đã chín mùi chỉ chờ người tới hái.

Nàng đang mặc một bộ đồ ma pháp sư màu tím ngồi nằm trên một cái ghế dựa nhỏ, miệng thì đang nhai một loại quả dại nào đó màu đỏ sậm, từng giọt nước hoa quả chảy ra khỏi khóe miệng của nàng trông rất mê người.Tuy nhiên Tiểu Độc Lang xưa giờ nổi tiếng là một tên đầu gỗ.

Hắn đối với nữ sắc như là đàn gảy tai trâu, cơ bản là không hề có hứng thú gì.

Dù hắn đang đứng trước một vưu vật mê người như vậy thì lòng hắn cũng không hề nổi lên một tia tạp niệm nào."Nói đi, lần này ngươi lại kiếm được đồ tốt gì rồi?" - Maximoff lên tiếng.Maximoff là một đạo sư của trường ma pháp Lanceloff, đang vào kì nghỉ hè nên nàng được nghỉ phép không cần phải đến trường dạy học.

Nên nàng quyết định đi du lịch đây đó cho khuây khỏa.Nàng lần đầu tiên biết tới người thiếu niên này trong một lần giao ủy thác tìm kiếm một loại nguyên liệu điều chế ma dược.

Tên nhóc này vậy mà trong một ngày đã tìm được loại nguyên liệu đó cho nàng, nên nàng đã thưởng cho hắn rất hậu hĩnh.


Sau đó khi hắn biết nàng là đạo sư của trường Lancelott liền muốn nàng bảo trợ cho hắn có thể tham gia kỳ thi xét tuyển đầu vào của trường.Nàng biết rõ với loại lưu manh đầu đường xó chợ như hắn thì có khi tích cóp cả đời cũng không đến được học viện Lancelott, chứ đừng nói là tham gia kỳ thi đầu vào.

Nhưng nàng thấy tên nhóc này rất có năng lực đồng thời cũng rất lanh lợi, biết đâu hắn có tư chất trở thành một ma pháp sư thì sao.

Nên nàng cho hắn thời gian một tháng thể hiện năng lực bản thân, nếu có thể làm vừa lòng nàng thì nàng có thể bảo trợ cho hắn đi tới học viện."Đây thưa đạo sư.

Hi vọng thứ này có thể làm người hài lòng."Nói rồi Tiểu Độc Lang lấy từ trong ngực ra cây U Lan Thảo mà hắn cực khổ mới lấy được."Đây là...!U Lan Thảo? Tên nhóc này làm sao mà ngươi có thứ này?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận