Hai mươi cao thủ đến, rất nhanh đã tới gần Mộ Thiên Dao.
Quay qua Mạch Thượng Trần thấy ngay lập tức sắc mặt hắn biến hóa, ánh mắt Mộ Thiên Dao phức tạp nhìn hắn, trong lòng rõ ràng, trong loại đại gia tộc này có bao nhiêu âm mưu tranh đấu, không phải loại ‘Tiểu’ dân chúng như nàng có thể quản được .
Huynh đệ tướng tàn, phụ tử tướng tàn nhìn mãi cũng quen mắt, không có gì phải ngạc nhiên .
Nghiêng người liếc Mạch Thượng Trần thêm một cái, Mộ Thiên Dao xoay người bay ra, nếu nàng muốn rời khỏi, sẽ không có người ngăn cản được!
Vừa đến ngoài cửa sổ, liền thấy không khí chung quanh ngưng trệ xuống, trở nên áp lực, thanh âm ồn ào đều đình chỉ, ngay cả tiếng huyên náo trong đại sảnh khách sạn cũng biến mất. Mộ Thiên Dao âm thầm đề phòng, không ngờ rằng trong khoảng thời gian ngắn ngủn, bọn hắn thế nhưng đã bao vây nơi này lại.
“Bá…” Cách không hái lá, tay áo Mộ Thiên Dao phất qua bồn hoa không lớn không nhỏ mang kiểu lá tựa lá thông trong sân nhỏ trước mặt, nháy mắt, châm lá hóa thành thiên thiên vạn vạn mảnh nhiều như lông trâu, lại cứng rắn tựa châm kim cương.
“Hưu…” Bởi vì tốc độ quá nhanh mà ma sát với không khí, sản sinh tiếng xé gió làm cho người ta phải run lên—— “Phốc…” Thanh âm rất nhỏ kéo dài, đó là tiếng lá thông đâm vào xác thịt.
Lắc đầu, Mộ Thiên Dao nghe thanh âm mà suy, vừa mới vậy thử một chút, ít nhất đã xử lý bốn người —— không ít lá thông rơi xuống, nhập vào hoa cỏ cây cối bốn phía, Mộ Thiên Dao cũng không kỳ vọng trong một kích duy nhất có thể giết chết toàn bộ, nàng chỉ là thử chút công lực,lại không thể ngờ rằng, đám người đó ngay cả lá thông dùng ba thành nội đánh ra còn không đối phó được, cư nhiên còn dám tới giết nàng —— Mạch Thượng Trần đi lại trầm ổn từ trong phòng đi ra, ánh mặt trời sáng sớm sáng chói chiếu xuống, khiến cho khuôn mặt thiếu niên càng trở nên thâm thúy , nhưng Mộ Thiên Dao cũng không có sở mê hời hợt này. Nàng rõ ràng cảm giác được trên thân thiếu niên này có cái gì đó bắt đầu biến hóa , hơi thở càng thêm trầm ổn , cách đi lại cũng ổn định hơn.Dường như đột nhiên trưởng thành vậy—— Nhìn nhìn chung quanh, chủ nhân khách sạn này nhất định là một người phi thường yêu thích hoa cỏ,bởi chỉ riêng trong sân nhỏ bé như thế này cư nhiên có không ít bồn hoa, mà toàn bộ , có xu hướng biến thành càng nông viên.
“Nếu là người của ngươi, vậy tự mình giải quyết đi!” Mộ Thiên Dao thản nhiên nói Mạch Thượng Trần. Mộ Thiên Dao có thể thấy được, hơi thở trên thân Mạch Thượng Trần thay đổi, trong mắt lóe ra quang mang bén nhọn, trận này thuộc loại giết chóc của hắn. Mộ Thiên Dao thật muốn nhìn, quyết tâm của hắn có bao nhiêu cường —— lui ra phía sau, dựa lưng vào cây cột, đứng ở nơi đó, bên phải nàng có một tảng đá thật lớn, bên trái có đá vụn sắc nhọn chưa mài.Mộ Thiên Dao cứ như vậy tùy ý mà đứng, giống như cái gì cũng không hiểu, không biết. Nhưng nếu là người biết được nội tình sẽ nhìn ra, vị trí Mộ Thiên Dao lui tới, đã bày ra tư thế phòng ngự tốt nhất : dựa vào cây cột lớn sơn hồng sắc, bởi vì Mộ Thiên Dao không thích đem vị trí sau lưng mình giao cho người khác, mà tảng đá lớn phía bên phải, không dễ dàng sẽ bị hư hao, đá vụn bất quy tắc bên trái được chân trái Mộ Thiên Dao lặng yên dò xét qua, nhìn không chút để ý, nhưng cũng tuyệt đối là trận pháp khó giải —— Mạch Thượng Trần nặng nề nhìn Mộ Thiên Dao một cái, sau đó chỉ nghe một tiếng “Tranh ——”nhẹ nhàng, từ bên hông Mạch Thượng Trần mạnh mẽ bắn ra một vật thể mềm dẻo ngân bạch, hàn quang lưu chuyển, đây đúng là bài danh thứ năm trên Võ lâm binh khí phổ – nhất kiếm Phong Hầu Lãnh Phách, mỏng như đàn cánh, vào tay nhẹ nhàng, rất thích hợp cho nữ tử mang, hơn nữa tương đương tinh xảo cùng hoàn mỹ, có điều, kiếm này không phải để kẻ thường nhân có thể khống chế —— “Bá ——” đại kiếm ý toàn. Chung quanh một trận gió lấy Mạch Thượng Trần làm trung tâm tỏa ra bốn phía, mặc kệ là hoa cỏ quý báu hay không quý báu đều thành một mảnh hỗn độn, lạt thủ tồi hoa a —— người ẩn trong chỗ tối bị buộc phải hiện thân, một đám nổi giận đùng đùng nhìn Mạch Thượng Trần. Nhị thiếu gia không được sủng trong trang mà bọn hắn từ trước đến nay không thèm để vào mắt đột nhiên lại lợi hại như thế —— Mạch Thượng Trần lần này thật mất đi hy vọng với Tiêu Dao trang, hoặc là do mấy câu Mộ Thiên Dao nói đã đánh thức hắn, cũng có thể là… Đây là hắn vốn hy vọng ?
Lãnh Phách uống máu, kiến huyết phong hầu, võ công Mạch Thượng Trần hoàn toàn không giống khi còn trong cốc, đại khái đây mới là thực lực chân chính của hắn đi. Mộ Thiên Dao lắc đầu, thật không biết một đám bọn hắn cả ẩn ẩn dấu dấu, là vì cái gì, bất quá… chuyện Mạch Thượng Trần đi Ác Ma cốc, không phải do phụng mệnh mà làm đi?
“椊…” Một kiếm cắt vỡ yết hầu một người, sau đó chỉ thấy chỗ máu tươi từ yết hầu rất nhanh bị Lãnh Phách hút sạch sẽ, sau đó lại hạ thêm một người… Hấp máu càng nhiều, Lãnh Phách lại càng là sáng, thoạt nhìn sạch sẽ trong suốt, tuyệt không huyết tinh.
Một bên hút máu người, một bên không lưu lại một mảnh xương khô. Mộ Thiên Dao đứng vừa chỉ huy Tiểu Kim hủy thi diệt tích, vừa nhìn võ công Mạch Thượng Trần, võ công của hắn cùng Mạch Thượng Húc có hiệu quả như nhau nhưng hiển nhiên, võ công của hắn càng tốt hơn nhiều. Sờ sờ cằm, nàng muốn im hơi lặng tiếng ,cái gã trang chủ gì gì của Tiêu Dao trang sao có thể tuyển Mạch Thượng Húc làm người nối nghiệp chứ?
Quần áo bám sát thân hình khỏe mạnh hữu lực, một tay giơ kiếm, một bên đạm mạc nhìn Mộ Thiên Dao, sắc mặt hắn có chút tái nhợt, song càng nhiều hơn là kiên nghị —— “Sư phụ ——” thẳng tắp đến trước mặt Mộ Thiên Dao, ánh mắt lóe ra nhìn nàng: “Đồ nhi muốn làm trang chủ Tiêu Dao trang!” Một chữ một câu, sư phụ muốn làm cái gì, hắn giúp nàng cái đó. Huống hồ hiện tại, cho dù hắn muốn rời khỏi, bọn họ cũng sẽ không cho hắn cơ hội , xem ra, không bằng hắn tranh thủ một phen, lại còn có thể trợ giúp cho sư phụ —— “Hảo!” Nhẹ nhàng cười: “Nhưng ta hy vọng sau khi ngươi lên làm trang chủ, Tiêu Dao trang sẽ trở thành trợ lực của ta, mà không phải chướng ngại vật. Ngươi, có thể làm được không?” Hai mắt Mộ Thiên Dao thâm thúy nhìn Mạch Thượng Trần.
“Đồ nhi sẽ giúp sư phụ hoàn thành chuyện người muốn !” Gật gật đầu, cả người Mạch Thượng Trần phát ra kiên nghị , hoặc là, người Tiêu Dao trang đều không biết, đôi khi, tiềm lực của một người, hận ý của một người, đều là bị bức quá mà ra !
Chờ sau khi Mạch Thượng Trần rời khỏi, Mộ Thiên Dao mới hơi hơi quay đầu, nhìn về một bên hư không: “Đùa bỡn một hồi, xem vui chứ?”
Trước mặt dao động một trận, sau đó liền giống như hôm qua, nam tử thần bí kia lăng không xuất hiện —— lần này, thoạt nhìn hắn có vẻ có nhân khí nhiều hơn so với hôm qua một ít. Phía sau, Mộ Thiên Dao mới chú ý tới, tóc hắn rất dài, sắp chạm đến cổ chân, còn trên mặt như bị một tầng sương mù mỏng manh bao phủ. Cho dù Mộ Thiên Dao lần nữa cố gắng muốn nhìn rõ ràng bộ dạng của hắn, nhưng không thể thành công.
“Không tệ!” Thản nhiên gật gật đầu, tựa hồ đang phụ họa nàng: “Nhưng, thực lực Tiêu Dao trang còn vượt qua khả năng tưởng tượng của các ngươi. Các ngươi rất ngây thơ ! !”
Mộ Thiên Dao nhún nhún vai, từ chối cho ý kiến, nàng vì đạt được mục đích, cho tới bây giờ cũng không để ý thủ đoạn, bất quá —— “Làm một kiện giao dịch đi!” Mộ Thiên Dao chậm rãi xoay người đi vào trong nhà. Lúc này, nàng xác định tạm thời nam nhân này sẽ không tự mình động thủ, tự nhiên cũng không cần cố kỵ .
Giật nhẹ mép, chậm rãi theo Mộ Thiên Dao vào. Nhìn Mộ Thiên Dao ngồi xuống trước bàn gỗ tròn, tao nhã rót mời hắn một chung trà, sau đó ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ trên mặt bàn: “Ta muốn Chí Cao Kiếm trong tay ngươi! !” Nếu từ đầu chỉ là lời nói hoài nghi thôi, vậy lúc này, nàng chính là khẳng định .
Nam tử hơi kinh hãi, sau đó toàn bộ thân mình cứng đờ, không biết có phải do Mộ Thiên Dao nhận nhầm hay không, nhưng nàng cảm giác tựa hồ cả người nam nhân này tản ra thần sắc bi thương —— “Ta không biết cái gì gọi là Chí Cao Kiếm cả !”Băng cường cự tuyệt.
“Ngươi không thể không biết, vì đó là vật của Huyễn Thần tộc ta!” Mộ Thiên Dao cười lạnh trước hắn, ánh sáng lạnh trong mắt lưu chuyển, quanh thân lại phát lãnh khí ra bốn phía.
“Bá…” Đột nhiên, tay hắn rất nhanh xẹt qua, hung hăng kháp cổ Mộ Thiên Dao, hết thảy, chỉ trong chớp mắt, căn bản Mộ Thiên Dao không kịp phản ứng.
“Ta nói không có chính là không có!” Trong thanh âm của nam tử cư nhiên mang một cơn giận dữ: “Còn dám đề cập Chí Cao Kiếm trước mặt ta, ta giết ngươi!”
Mộ Thiên Dao bị chặt đứt không khí, nhưng trên mặt lại vẫn mỉm cười như cũ mang theo thản nhiên cùng thong dong. Nàng ngừng thở. Đột nhiên, đan điền nóng lên, sau đó giống như có hai đạo gió lốc xoay tròn rất nhanh. Hai đạo nhiệt lưu nhanh chóng tuôn khắp thân thể, nhất thời, toàn thân buông lỏng, mà nàng hoàn toàn không cần không khí —— Trong cơ thể càng ngày càng nóng, hai đạo gió lốc càng thêm nổi giận, giống như muốn phá thể mà ra. Đang lúc Mộ Thiên Dao muốn dùng nội lực áp chế thì đột nhiên, trong cơ thể dâng lên một tiếng rống —— Long châu —— Như vậy, hai cỗ lực đạo kia chính là hai viên tử ngọc, trấn tộc chi bảo của Huyễn Thần tộc a… Ánh mắt người nọ lóe ra nhìn gương mặt trấn định tự nhiên không có chút sợ hãi của Mộ Thiên Dao, hơn nữa mặt đỏ cũng không hồng, giống như… hắn không hề kháp cổ nàng vậy. Đang kinh dị không chừng, đột nhiên, tay như nóng bỏng như bị thiêu —— buộc buông tay khỏi cổ nàng, nam tử nhìn bàn tay trắng nõn, cảm giác cháy rực… Rất quen thuộc… Lại nhìn Mộ Thiên Dao, ánh mắt nam tử có chút kinh dị không chừng: “Ngươi… từ đâu đến?” Mộ Thiên Dao xoa xoa cổ bị kháp hồng, đột nhiên nghe hắn hỏi như thế, hơi hơi kinh ngạc một chút, sau đó thành thật trả lời: “Thiên Phạt Sơn!” Không phải hắn đều đã biết sao? Cho nên, cũng không giấu diếm chút nào… Ánh mắt hơi hơi buồn bã, nam tử xoay người biến mất ở trước mắt Mộ Thiên Dao.
Đột nhiên hắn thất vọng như thế, đúng, hình như là thất vọng, tâm Mộ Thiên Dao hơi kinh hãi, vừa mới… Hắn hy vọng nàng nói như thế nào? Hắn hỏi nàng từ đâu đến? Từ đâu mà đến… Lắc đầu, Mộ Thiên Dao lười truy cứu thêm . Trong lòng đang thực hăng hái, muốn cố gắng luyện công a. Tuy rằng biết đối phương là lão yêu tinh ngàm năm, nhưng so sánh thực lực hai người, chênh lệch cũng quá lớn đi? ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...