Đồ Ngốc, Tôi Thích Em

Vy Vy không biết mình đã chạy bao lâu,cũng không biết mình đã chạy qua bao nhiêu con đường,cô chỉ biết chân mình rất mỏi,trời thì mưa rất lớn.Ôi ông trời ạ,sao ông cũng khóc thương cho số phận của cô sao?
Cô chạy,chạy mãi,đến khi đôi chân đã không còn chịu đựng được nữa,cô ngồi thụp xuống,khóc như điên.
Tình yêu đầu đời của cô,chết rồi,nó đã chết thật rồi…
************************
“Anh thích con bé đó,phải không?”
“Không…”
“Đến bây giờ tôi vẫn không biết tôi đối với cô ấy là như thế nào,tôi chỉ biết,Vy Vy rất quan trọng đối với tôi,cô tốt nhất đừng làm phiền cô ấy”
***************

Lúc tỉnh dậy,cô đang ở ký túc xá.
Vân Lam ngồi ngủ bên cạnh cô
Làm thế nào cô về nhà được thế nhỉ?
Hôm qua,cô định đi tỏ tình,sau đó…
Stop!!!!!!!!!!!!
Cô sẽ không nghĩ,cũng không dám nghĩ nữa,tim cô đã đau lắm rồi,cô sẽ không để nó vỡ vụn ra luôn đâu.
Dù thế nào đi chăng nữa,vẫn phải bước tiếp!

Cô đang định bước xuống giường,chợt 1 cảm giác choáng váng truyền đến,cô đổ ập xuống giường.
Có lẽ do tiếng động quá mạnh,Vân Lam đang ngủ bên cạnh bỗng tỉnh giấc.
“Ta đau đầu quá” – Đau chết đi được,thân thể thì rã rời
“Sốt cả đêm qua,giờ còn đòi ngồi dậy,mi có não không hả” – Vân Lam tức giận nói
“Hu…ta đau quá hu hu hu hu ” – Cô lao đầu vào lòng con bạn,khóc sướt mướt,nước mắt nước mũi tùm lum
“Mi thôi đi,ta mới mua áo,làm hỏng áo ta bây giờ” – Nói vậy chứ tròng mắt con bé cũng đã ướt tự khi nào
Bạn thân,là kẻ luôn khắc khổ với bạn,nhưng khi bạn khóc,nó sẽ là kẻ duy nhất khóc cùng bạn.
***********


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận