2 tháng trôi qua…
Vy Vy vẫn thế,vẫn bám theo Hàn Thanh Phong để thực hiện kế hoạch của mình.
Nhưng cô không nhận thấy,dường như đó chỉ là một cái cớ.
Không biết từ khi nào và bằng cách nào,cô cảm thấy hạnh phúc khi ở bên cạnh hắn ta.Cảm thấy hạnh phúc khi thấy hắn khẽ nhếch môi vì những câu chuyện ngốc nghếch của cô.Cảm thấy hạnh phúc khi cùng hắn ta trò chuyện.Cảm thấy hạnh phúc…
Cái cảm xúc đó đến rất chậm,thậm chí cô còn không nhận ra,chỉ đến khi cô cảm thấy được tim mình chạy nhanh mất N nhịp khi nhìn thấy gương mặt của hắn ta.
Vậy…cảm xúc này…thật sự là…thích một người sao?
Có chút ngọt ngào,có chút hồi hộp,lại có chút lo lắng…Hóa ra,thích một người có thể kích thích đến như vậy.Trong cuộc đời 18 năm của cô,là lần đầu tiên có nhiều cảm xúc đến như thế.
Bạn nhỏ Vy Vy của chúng ta là một người rất non nớt trong chuyện tình cảm,vì thế khi đã ngẫm ra được là mình thích người-đó,rất không có chí khí mà tránh mặt người ta…
Nhưng chỉ được có 2 ngày,bạn Vy Vy lại bắt đầu nghoe nguẩy không ngừng(==).Nhìn chằm chằm vào điện thoại,mong chờ…”Thi thoảng” tình cờ lên sân thượng,mong nhìn thấy một hình bóng nào đó…..
Đến buổi sáng ngày thứ 3,
Vy Vy dậy từ rất sớm,vệ sinh cá nhân,lục lọi suốt nửa tiếng trong tủ đồ,lôi ra vài cái váy mà N năm rồi chưa mặc,chọn một cái váy trắng tay lỡ,nhìn rất thục nữ rất duyên dáng mà mặc vào.Rồi lục bàn trang điểm của Vân Lam,ra sức kéo cô từ trong chăn ấm ra trang điểm ình.
Vân Lam tức giận:
_Mi đi đâu mà đòi trang điểm,không thấy bổn cô nương đang ngủ sao!!!!!!
Vy Vy không đôi co với cô nàng,chỉ ra sức năn nỉ,trưng ra gương mặt cún con tội nghiệp ~…~
Vân Lam bó tay,vừa trang điểm vừa cằn nhằn:
_Có phải mi đi tỏ tình không hả? – Cô chơi với con bé này từ nhỏ,hiển nhiên là hiểu nó,nhắm mắt cũng biết là con bé này đã sa lưới của Hàn Thanh Phong rồi…
Đồ ngốc, tôi thích em – chương 6
Vy Vy cứng người,bị nói trúng tim đen rồi TT^TT.Hôm qua cô gọi cho người-mà-ai-cũng-biết-là-ai đó,nói hôm nay muốn gặp mặt,sau đó sợ quá,vội vàng cúp máy.
Vy Vy là kiểu người trẻ con,đã muốn làm gì thì phải làm cho bằng được,thà cứ tỏ tình rồi bị từ chối phắt đi,còn hơn phải thấp thỏm thế này.
9h sáng,Vy Vy hùng hổ bước ra khỏi ký túc,đến trường,cô hẹn hắn chỗ sân thượng
Đi gần đến nơi,cô bỗng nghe được nơi hành lang có tiếng nói chuyện,giọng này quen lắm nha…
“Em thích anh,có thể cho em một cơ hội được không?” – Chả phải đây là giọng nói của hoa khôi trường mình hay sao.
“Tôi không thích cô,thế thôi,tránh ra cho tôi đi” – Giọng nói mất kiên nhẫn này, là Hàn Thanh Phong !
Lòng cô còn đang vui sướng hỉ hả,lại nghe thấy giọng nói phẫn nộ của hoa khôi :
“Thế tại sao anh lại cho con bé Vy Vy đó cơ hội,nó thì được bám theo anh,được nói chuyện với anh,em có gì không bằng con nhỏ đó chứ!” – Í là đang nói tới cô hả?
“Anh thích con bé đó,phải không?”
Vy Vy đằng sau bức tường,tim đã ngừng hoạt động
“Không…” – Mãi một lúc sau,người đó mới trả lời
Thời gian ngừng lại…
Vy Vy không còn nghe thấy gì nữa,không còn có cảm giác gì nữa rồi…
Anh ấy không thích cô,suốt quãng thời gian cô cố gắng,anh ấy vẫn không thích cô…
Có cảm giác,như tim bị bóp chặt,như có kẻ độc ác nào đó đang cào vào nó vậy…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...