Đồ Khốn Tôi Không Phải Vợ Anh FULL
Xin lỗi mọi người nhé, thời gian qua mình bận đi công tác nên không post được, mình sẽ cố gắng trong thời gian tới.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ)
Trên đường đi tới nơi nhốt tụi kia nó không quay qua nhìn hắn mà cứ nhìn ra ngoài đường.
- Anh cho xe chạy chậm thôi, phía sau chúng ta đang có người bám theo.
Tới chỗ ngã tư đường anh rẽ trái đi khoảng 500m rồi rẽ phải đi.
– Nó nói mà không quay qua nhìn hắn.
Lúc này hắn mới để ý phía sau có xe bám theo, không biết là đi theo từ lúc nào, cũng tại hắn cứ để ý đến nó mà không chú ý đến xung quanh.
- Được rồi, em ngồi cẩn thận anh sẽ cắt đuôi chúng nó.
– Hắn nói
- Không cần, tôi muốn chơi bọn này một chuyến cho vui.
– Nó nói mà mặt không đổi nhưng trong mắt lại ánh lên ý đồ gì đó
- Em có ý gì sao? – Hắn quay qua cười với nó khi phát hiện ra cô vợ của mình không đơn giản.
Điều này càng làm cho hắn muốn biết cô thực sự còn có những gì mà hắn chưa biết trong suốt thời gian trước kia.
- Cứ làm theo tôi rồi anh sẽ biết.
Anh đi thẳng thêm một đoạn nữa rồi cho xe vào siêu thị phía trước.
- Được.
Khi xe dừng lại ở trong khu vực bãi đỗ xe
- Anh vào bên trong mua cho tôi một số thứ này rồi mang ra đây cho tôi.
– Nó vừa nói vừa viết vài thứ cần mua ra tờ giấy rồi đưa cho hắn.
- Tuân lệnh bà xã.- Hắn tươi cười với nó rồi rướn người lên thơm lên má nó một cái
- Cẩn thận không tôi cho anh biết tay đấy.
– Nó hơi bất ngờ trước hành động của hắn nhưng cũng thấy vui vui với cái tính trẻ con của hắn nhưng trên mặt vẫn không tỏ thái độ gì cả.
Điều này làm cho hắn hơi hụt hẫng nhưng rồi hắn cũng tươi cười xuống xe đi vào trong siêu thị.
Lát sau hắn quay ra với một đống đồ trong tay.
- Em cần những thứ này để làm gì vậy? – Vào trong xe hắn đã hỏi ngay vấn đề mà hắn hoài nghi – Không phải mua cho anh đấy chứ?
- Đừng có mơ đi, đưa đồ đây cho tôi.
– Nó quay qua lườm cho hắn một cái rồi lấy túi đồ về phía mình.
- Em có đói không, anh có mua một ít đồ ăn đấy, em ăn cái gì trước đi rồi đến đó cũng được.
– Hắn không để ý tới thái độ của nó nói
- Anh biết quan tâm người khác từ bao giờ thế.
– Nó khinh thường nhìn hắn
- Không đến nỗi đó chứ, trước kia anh có lỗi với em và con, giờ anh sẽ bù đắp lại cho hai à không phải là ba mẹ con mới đúng.
– Hắn tươi cười quay qua nói chuyện với nó.
- Được tôi sẽ xem xét thái độ của anh xem có thể tha lỗi cho anh hay không? – Nó vẫn lạnh nhạt nói với hắn.
– Anh đi lên phía trước khoảng 200m có một con đường ngõ nhỏ anh rẽ vào đó đi, tôi muốn cắt mấy cái đuôi kia.
Đến ngã tư phía trước anh rẽ trái, đến đấy thì anh tự đi được rồi.
Hắn cảm thấy thích thú với hành động này của nó và ngoan ngoãn lái xe theo chỉ dẫn, khi tới ngã tư hắn vẫn làm theo lời nó nhưng thấy nó nói là hắn tự đi được thì lúc này hắn mới để ý tới phía sau xe thì chẳng thấy cái đuôi nào nữa cả.
Lúc nãy do mải quan sát đường và cho xe rẽ theo hướng dẫn của nó nên không có thời gian để để ý phía sau, không biết mấy cái đuôi kia đã bị cắt từ khi nào.
- Anh không cần phải nhìn, tập chung lái xe đi, đuôi bị cắt khi anh rẽ ở ngã tư rồi.
– Nó như đọc được suy nghĩ của hắn nên lên tiếng.
- Ha ha….
– Hắn cười gượng với nó rồi không nói gì nữa mà tập trung vào lái xe.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...