Đồ Khốn, Tôi Không Phải Là Vợ Anh
hôm nay nó đến công ty cùng hắn thì đã thấy Thu Hương đứng trước cổng công ty, không hiểu sao hôm nay cô ta đến sớm vậy nhỉ? nó nghĩ thầm và bước đi bên cạnh hắn
- tổng giám đốc. đây là ………..
- nhân viên bình thường thôi, tôi bị hư xe dọc đường nên đi nhờ xe của tổng giám đốc. cô là thư ký mới của tổng giám đốc hả? xinh quá – nó cười
- dạ, chào chị. em là Thu Hương. – Thu Hương cười chìa tay ra với nó
- chào. – nó cười chìa tay ra bắt tay Thu Hương. – hai người lên sau tôi đi trước
nó nói rồi đi nhanh vào trong. bỏ lại hắn đang ngẩn người đằng sau và đang than thân trong lòng, sao nó nỡ bỏ hắn mà đi một mình vậy chứ. lại còn nói là nhân viên bình thường nữa, làm hắn muốn điên lên được ấy
- anh. chúng ta cùng đi ăn sáng nhé. em đến đợi anh lâu lắm rồi – Thu Hương nũng nịu và kéo hắn đi
- tôi ăn ở nhà rồi – hắn cố dằng tay lại
- đi đi mà – Thu Hương khóc ròng
- trời đất ơi thảm họa của nhân loại – hắn lẩm bẩm trong họng rồi bị Thu Hương lôi tuột đến quán ăn
Thu Hương ọi bao nhiêu là thứ ngồi ăn còn hắn thì nuốt không nổi một phần vì tức, phần vì no và một phần đang rất khó chịu khi phải chịu sự tra tấn của mùi mỹ phẩm rẻ tiền của Thu Hương.
về phần nó, nó đi thẳng lên phòng làm việc của mình. hên quá Thu Hương lôi hắn đi nếu không thì lộ hết, nó nhìn xuống dưới qua cửa sổ khi thấy hắn bị Thu Hương lôi đi và mỉm cười tà mị. nó đến bên bàn làm việc ngồi ngả người ra đằng sau. hình ảnh chuyện tối qua hiện lên trong đầu nó làm nó giật mình. không hiểu sao tối qua nó làm vậy nữa. hài lắc lắc đầu rồi vùi đầu vào công việc.
dưới quán ăn Thu Hương mỉm cười mãn nguyện
- anh. anh trả tiền cho em đi – Thu Hương nũng nịu với hắn làm hắn rùng cả mình. trước đây nhìn cảnh này nhiều không sao nhưng từ ngày nó thay đổi thì hắn lại sợ cái cảnh này. nhưng chẳng nhẽ lại mè nheo với ả ta vì mấy đồng bạn. hắn rút trong túi ra tờ 500k đặt lên bàn rồi đứng dậ bỏ đi không nói câu nào.Thu Hương vội lật đật chạy theo – chờ em với.
hắn vẫn cứ đi, lạnh lùng như thế không thèm quay đầu lại.
- anh chờ em, em đau chân không đi được rồi anh cõng em với – Thu Hương lại dở chiêu cũ khóc ròng giữa đường nghĩ rằng hắn sẽ phải quay lại nhưng cô ả đã nhầm, hắn quay lại nhếch môi cười rồi quay lưng đi tiếp mặc cho cô ả đang đứng đó dậm chân.
hắn ngồi vào ghế làm việc được một lúc thì Thu Hương cũng đi vào. hắn bấm bấm máy và mặt tối xầm lại
- không thể nào lại thế này? số liệu bị đánh tráo? bị coppy? ai đã làm? – hắn hét lên
- anh, bình tĩnh đi. – Thu Hương cởi áo khoác ngoài ra để lộ hai bờ vai trắng nõn và 3/4 vòng 1 căng tròn, với chiếc váy ngắn không thể ngắn hơn chẳng khác nào chỉ có bộ bikini và lả lướt đến bên hắn ôm cổ hắn để cho vòng một đó chạm vào lưng hắn
- cô đang làm cái gì thế hả? không thấy tôi đang điên đầu hay sao? đi về bàn làm việc, từ mai mặc kín đáo chút – hắn quát
- sao anh quát em – Thu Hương ngả vào trong lòng hắn, kéo tay hắn đặt lên ngực mình hơi thở tràn đầy dục vọng
” cạch cạch ” hắn chĩa thứ gì đó vào đầu Thu Hương hằm hè:- cút ngay về bàn, hoặc là lĩnh chọn nó
- em biết anh sẽ không làm mà đúng không – Thu Hương nhoài người lên hôn hắn ngấu ngiến
hắn vừa tức vừa không biết làm gì vì bất ngờ. trong đầu hắn chạy qua một tia ác ý, đẩy nhẹ cô ả xuống lấy tay vuốt ve bộ ngực kia và nói.
- em cũng rất hay nha. muốn lắm rồi đúng không? – hắn ma mị nói
- ưkm …..- Thu Hương trong người đang tràn đầy dục vong
- anh sẽ thỏa mãn cho em nhé. em có hối hận không? – hắn thì thầm vào tại Thu Hương làm cô ả mê mẩn
- ưkm …- Thu Hương gật gật không ý thức được mình.
hắn một tay vẫn đang vuốt ve Thu Hương, một tay với lấy cái điện thoại nhắn tin gì đó cho một ai đó không biết. rồi một lúc sau có vài người đến gõ cửa phòng làm việc của hắn.
- đại ca – cúi chào
- có hàng này. xem ra cô ta không nhnj được nữa rồi. đem đi xử lý ở đâu thì xử lý, tao không quan tâm. tao nghĩ chúng mày có thể thỏa mãn được ả đấy – hắn lạnh lùng nói và cười như một tên đại ác ma
- Thu Hương em nói là muốn lắm và không hối hận, anh thỏa mãn cho em rồi đó, đi theo họ đi rồi em sẽ được thỏa mãn, còn anh thì anh không dùng lại của thằng khác đâu – hắn thì thầm vào tai Thu Hương làm cô ả giật mình nhìn hắn rồi nhìn mấy người cao to mặc toàn đồ đen đeo kính đen đang đứng trước mặt hắn kia
- dưới tầng một có một nhà kho cũ không để gì cả. đưa cô ta xuống đó đi – hắn nói – nhớ cẩn thận
- vâng đại ca – cúi đầu đập vào gáy Thu Hương làm cô ả ngấy xỉu rồi cho vào bao tải đen chuẩn bị vác đi
- quay cho tao một clip. để rõ mặt cô ta, để cô ta tỉnh không cho ngất, còn chúng mày thì che mặt đi cho tao
- vâng. cảm ơn đại ca
kh người của mình đi khỏi. hắn mỉm cười ác ý ngồi trên ghết của mình xoay xoay vả đắc ý. hắn đứng dậy đi vào phòng trong của nó
- vợ yêu.
-ayza. lui ra coi. không thấy tôi đang làm việc à? mà anh xử cô ta như vậy có ác lắm không hả? dù sao người ta cũng là gái chưa chồng mà
- chưa chồng? em có biết được cô ta có mấy đời chồng chắc. em yên tâm đi. cô ta không giám bỏ việc đâu đúng không?
- anh thông minh hơn rồi đấy. -nó cười búng vào má hắn một cái mỉm cười vẻ khen thưởng hắn
- hy hy. ck em mà đúng không? anh không thông minh còn ai xứng với em nữa chứ. hay là mình cung gì gì đó nhé
- nghiêm túc chút đi nếu anh không muôn …………..chết
- biết rồi mà. không giỡn nữa đâu. mà em nghĩ coi, ai đứng sau cô ta?
- anh không cần biết, chỉ cần đngs ngoài xem kịch được rồi. anh mà phá tôi là tôi giết chết anh như ……như ……..như ……
- như gì nào? – hắn cười hiền lành
- dẹp ngay cái mặt đó nếu không muốn ngủ phòng khách
- biết rồi mà.
hắn bản chất đúng là một đại ác ma. cái việc như vừa rồi hắn cũng nỡ làm được thì hắn không phải là người nữa nhưng một thứ duy nhất làm hắn sợ đó là nó, hắn sợ làm nó giận, nó mà giận thì hắn chỉ có nước quỳ đó mấy ngày cầu xin nó thôi. trong lòng hắn, nó chiếm một vị trí đặc biệt quan trọng. cũng không hiểu sao hắn lại thay đổi như vậy. có lẽ do nó đã thay đổi chăng?
- sau vụ này tôi cá là cô ta sẽ hận anh và hành động nhiều hơn đấy.
- ưkm`. anh cũng đang háo hức muốn biết rút cuộc cô ta muốn làm gì nữa đây. và anh muốn biết người đứng sau cô ta thật sự là ai
- cho người bí mật theo dõi cô ta.
- ưkm`. thế mà anh không nghĩ ra. vk anh đúng là số một
- thôi đừng có nịnh, tôi tự kiêu đó. đi ra ngoài làm việc đi
- tuân lệnh bà xã
hắn hôn lên môi nó cái chụt rồi chạy biến ra ngoài, bỏ mặc nó đang ngu ngút khói tức giận phía sau
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...