Đồ Heo, Thích Cãi Anh Lắm Hả
Nó dần dần mở mắt ra. Đập vào mắt nó là một căn nhà bằng lá đơn sơ nếu không phải nói là nghèo, thấp nhỏ và vô cùng xa lạ. Hơn nữa, cả đầu và tay nó đều cảm thấy đau ê ẩm. Nó vừa định lấy tay xoa đầu thì thoạt nhiên thấy nặng, nhìn xuống thì ra là một chàng trai mình không hề quen biết đang gối đầu lên tay nó. Khuôn mặt vô cùng điển trai, nhưng xem kìa trên trán chàng ta vẫn còn lấm tấm mồ hôi. Mải ngắm trai đẹp (mê trai thấy ớn luôn!!!) giờ nó mới để ý những điều kì lạ khi nãy bản thân phát hiện. Vô số câu hỏi hiện lên trong đầu nó đại loại như:
-Đây là đâu?
-Anh ta là ai?
-Tại sao mình lại ở đây?
.................
Nhưng đặc biệt câu hỏi khiến nó tò mò và khó chịu nhất đó là chính bản thân nó là ai.
Nó nhanh chóng thụt tay lại khiến đầu chàng trai bất ngờ đập nhẹ vào thành giường vang lên tiếng "cốp" khẽ. Chàng trai tỉnh giấc, đưa tay lên dụi dụi mắt, bất giác chàng ta giật mình. Nó nhận thấy sự vui mừng ánh lên trong đáy mắt chàng trai xa lạ khi vừa nhìn thấy nó. Nhưng chưa kịp phản ứng thì hai tay nó đã bị siết chặt bởi cái ôm của chàng trai.
-Anh làm gì vậy? Buông tôi ra coi, nghẹt thở quá-nó cau có
Chàng trai như sực tỉnh thả nó ra rồi gãi gãi đầu vẻ bối rối. Ôi chàng ta mới thật đáng yêu làm sao! (từ lúc nào chị đã trở nên mê trai như vậy hỡi Vy? Ôi hình tượng đang dần sụp đổ!!!)
-Tôi...tôi...xin lỗi, tại...tại tôi thấy cô vừa tỉnh lại nên nhất thời vui mừng...-chàng ta ấp úng
-Vui mừng?-nó hỏi khiến chàng càng thêm bối rối
-Không...không...chỉ là...chỉ là...-Không biết phải trả lời nó làm sao nữa. Mà tại sao anh lại vui mừng nhỉ? Không hiểu nổi.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------
Theo bạn thì tại sao chàng trai lại vui mừng? Chắc ai cũng đoán ra rồi nhỉ chỉ có những người trong cuộc mới không biết gì. Người trong cuộc luôn luôn mù quáng là vậy mà.
Ý kiến đâu rồi??????????????? huhu
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...