Đồ Điên

Nó suy nghĩ nhiều lắm....
Có lẽ nó vẫn tự giận bản thân, tại sao nó không ở đó, tại sao nó chỉ biết ích kỷ...với hạnh phúc của mình....
- Zen à, ra ăn cơm đi cháu.
- ..........
Nó lau nước mắt, đứng dậy, bước ra ngòai.
- Cô Mild, bây giờ cháu không muốn ăn. Cô giúp cháu thu dọn hành lí nhé,
- Cháu định đi đâu?
- Cháu sẽ lên chỗ bà ta.
- Zen...
- Cô yên tâm đi,cháu sẽ không làm gì bậy bạ đâu. Chỉ là cháu...
- Zen à..
- Cháu sẽ không làm gì họ cả. Cô yên tâm đi.
- ......
Nó vội vàng lôi vali, nhét vội quần áo.

Cùng lúc đó, Kai từ ngòai bước vào....
- Zen, em định đi đâu ?
- Em đến chỗ bà ta
- Đến đấy làm gì?
- Em cần xác minh một số chuyện....
- Anh sẽ đi cùng em.
- Không cần đâu.
- Sao vậy?
- Đây là chuyện riêng của em.
- Nhưng....
Nó xách vội hành lí chạy ra ngòai..
~ Một lúc sau ~
Ngồi trên xe, đầu nó không ngừng suy nghĩ, nó nhớ bà lắm.....nó muốn ôm lấy bà...
Gía như cuộc đời nó chỉ như một bộ phim, nó sẽ chọn là người xấu....nó chán ghét cái cảnh nhân vật chính bị áp bức.....để rồi bộc phát biến thành một lòai thú hung dữ....

Đứng trước cửa nhà bà ta nó ấn chuông.
Người giúp việc nhanh chóng chạy ra ngòai đón nó...
- Tiểu thư.
- Bà chủ có nhà không?
- Dạ có.
Nó lạnh lùng bước vào nhà.
Người phụ nữ đó hình như đang nấu ăn.
- Ồ Phong Phong con mới về sao?
- Tôi có chuyện muốn hỏi bà.
- Chuyện gì?
- Bà con nhớ ngày 22 / 6 chứ. Cái ngày mà bà bắt tôi lên đây.....
- ......... - Mặt người phụ nữ bỗng nhiên biến sắc, trở nên lạnh lùng khó hiểu....
- Bà tôi...đã mất sau đó 3 ngày... Tại sao bà lại không nói cho tôi biết là bà tôi đa qua đời...
- Ta chỉ muốn tốt cho con thôi, bà ta không là gì của con cả, tại sao con lại quan tâm tới bà ta làm gì.?
- Vậy là, bà đã để mặc bà ấy chết mà không có tôi sao?
- Thì sao?
Nó im lặng một lúc rồi nhếch miệng cười.
- Rồi bà sẽ phải hối hận....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui