Đồ Điên
- Thôi được! - người phụ nữ đó cất lời
~ Một lát sau ~
- Cô Mild cháu muốn tổ chức đám tang cho bà cháu.
- Tụi cô đã tổ chức rồi! Cháu vào thắp nhanh cho bà đi.
- Cháu đúng là đứa vô dụng, đến cái đám tang còn không lo được cho bà. - nó khóc.
- Bà có để lại vật này cho cháu . - Cô Mild đưa một con dao cho nó.
Nó cầm lấy.....
~ Sáng hôm sau ~
Nó nằm bẹp trong phòng cả ngày .
- Này con nhỏ kia ra ăn sáng coi - hắn gọi.
- Không muốn ăn!
- Tôi biết là cô buồn vì việc bà cô, nhưng đừng bỏ bữa như thế.
- .....
- Hay là cô sợ mập? À chắc đang giảm cân chứ gì? Chân ngắn, lùn tịt như thế không giảm cân để mà là heo lùn mập ú à. =)))))
- ....
Mở cửa nó bên lấy khay thức ăn ở trên tay hắn mang vào phòng.
- Thế chứ!
- Này....
- Hử.
- Tại sao lúc đó..anh lại không chấp nhận tôi là em gái.
- Vì cô đâu phải là con của gia đình đó.
- Ừ...tôi đâu phải con của gia đình đó.
- ......
- À còn chuyện của anh thì sao?
- Vẫn tốt...3 tháng nữa tôi sẽ kết hôn với Sohy. - giọng hắn trầm lại
- Vậy à.
Đúng lúc đó, Kai chạy tới, tay chân băng bó tè le...
- Zen...Zen...
Nghe thấy tiếng Kai nó mở cửa chạy ra , ôm chầm lấy.
- Em không sao chứ?
- Hì , em khỏe lắm, người đáng lo là anh kìa. - mặt nó thóang buồn,
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...