Đồ Điên
Kể từ hôm đó nó , cho dù có trông thấy nhau thì cũng như người xa lạ. Nó không muốn gặp hắn nữa, đơn giản vì tim nó đã quá đau đớn rồi.
~ 3 tuần sau ~
- Dạ của bác đây. - tiếng nó vọng ra
Nó bắt đầu công việc giao hàng từ tuần trước.
Vào 1 con hẻm nó tìm địa chỉ người nhận hàng. Bất giác nó thấy chóng mặt, cố gắng nó xoa đầu. Nhưng cơn chóng mặt đó không ngừng thậm chí là còn tăng lên....Nó bắt đầu lảo đảo, và ngất đi...
~ 1 lúc sau
~ Nó tỉnh dậy, nhìn xung quanh
- Cháu tỉnh rồi à?
- Bà...Cháu...có điều muốn hỏi.
- Sao thế?
- Liệu.....cháu còn.....quá khứ..gì chưa biết...chứ?
Bà nó im lặng
- Lúc nãy, cháu đã mơ thấy : 1 cô gái bị người ta đâm...
Nó đau đầu...
- Cháu nghỉ ngơi đi, lúc khác ta sẽ nói chuyện.
Nói rồi, bà nó bước ra ngòai. Trong đầu nó lúc này trống không , mặc dù nó đã cố nhớ lại quá khứ nhưng càng nhớ đầu nó lại càng thêm đau.
Có lẽ 1 phần kí ức của nó đã mất chăng? Nó quyết tâm tìm lại quá khứ của bản thân.
Sau khi xuất viện, nó quay trở lại con hẻm đó, nhìn xung quanh .
Bỗng nhiên, hình ảnh cô gái bị giết đó lại hiện hữu trong đầu nó. Mặc dù đã cố để nhớ lại gương mặt đó nhưng đều vô vọng, nó không nhớ được gì cả.
- Bà xin hãy nói thật cho cháu, quá khứ của cháu...- nó hỏi bà
- ...
- Liệu có phải trong quá khứ....đã có chuyện gì liên quan tới cháu.
- Không có chuyện gì cả, cháu đừng lo.
- Thế tại sao, mỗi lần cố nhớ về quá khứ cháu trong đầu cháu lại có hình ảnh cô gái đó....
Cùng lúc đó, hình ảnh cô gái đó lại hiện về, cô bị 1 đám lôi và con hẻm và ám sát.
- Gương...gương...gương...mặt...đó - nó sững sờ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...