Đồ Điên
Nó tỉnh dậy, nhìn xung quanh
- Đây là đâu? - nó đặt câu hỏi
- Đây là nhà tôi - Hắn bước ra
Nó hốt hỏang, trên người nó lúc này chỉ có 1 áo sơmi trắng
- Chuyện gì thế này? TÊN KHỐN ANH ĐÃ LÀM GÌ TUI.
~ Tại nhà nó
~- Ai mượn anh đưa tui zìa chớ >
'
'<
- Cô nghĩ tui rảnh à ? Chẳng qua là tui có công việc đi qua đây nên tiện đưa cô zìa thôi - Hắn cười
Nó tức lắm nhưng đành phải nhịn vì đây là nhà nó mà, nó không muốn bà nó phải lo lắng vì 1 chuyện không đâu thế này.
- Tên chết dẫm tui thề 1 ngày nào đó tui sẽ ziết anh.......grừ.... - nó lẩm bẩm
~ Tại trường học
~Nó mệt mỏi bước zô trường với hai cặp mắt
'
' gấu trúc
'
'. Bỗng, nhỏ Saly từ đâu bước tới :
- Này Zen, giờ tui mới biết tài của cô là đi cưa cẩm trai nhà giàu đó ha.
- Cô.....bị hoang tưởng à. Tôi thì cần gì làm mấy trò đó mà con zai vẫn cứ bám theo đầy đường đó thôi. Chỉ tội cho 1 số người không có việc gì làm nên đi chọc phá người khác - Nó cười
Mặc kệ nhỏ Saly có tức đến mấy nó bước zô lớp. Hình như cả lớp đang xào xáo cái gì thì phải . Lizze chạy đến chỗ nó :
- Này Zen chuyện này là thật à?
- Chuyện gì?
- Nè mày xem đi - Lizze đưa tờ báo trường cho nó
Nó liếc qua 1 lượt rồi thở dài
- Tin vịt thôi mày nghe làm chi
- Nhưng có thiệt là mày không có gì với anh tao chứ?
- Ờ
~ Căn tin
~Nó với Lizze bước zô căn tin. Lại chuyện gì nữa, cả trường gần như dồn hết zô bảng tin. Nó tò mò lại xem bảng tin
- Tấm hình này là sao? Đó không phải là hắn sao? Mà cô gái bên cạnh......- nó tò mò đặt câu hỏi
Lizze thở dài
- Đó là Sohy vợ chưa cưới của của Dian. Tấm hình này là của 1 năm về trước, lúc đó Dian sắp kết hôn với Sohy vì đính ước, nhưng vì cứu Dian trong 1 vụ bắt cóc Sohy đã mất. Kể từ đó Dian rất hận bản thân 1 phần vì anh rất yêu cô ta. Chắc giờ Dian cũng đã biết tấm hình này rồi?
- Chẹp ai mà ngờ được tên đó mà cũng có người yêu....Mà....CÁI GÌ? Dian học trường mình hả? - Nó ngạc nhiên
Lizze cố gắng bịt mồm nó zô và nói :
- Giờ mày mới biết sao?
Nó ngạc nhiên nhưng bỗng nó nảy ra 1 ý đồ. Nó hỏi Lizze
- Mày có biết tên Dian đó ở đâu không?
- Tao chịu thôi. chắc giờ này anh ấy đãng tự giam mình ở đâu đó
Nó cười thầm. Xé tấm hình nó vội vàng đi tìm hắn
~ Phòng mĩ thuật
~Nó bước vô ngó xung quanh thì bỗng có một bàn tay nắm chân nó lôi nó ngồi xuống. Nó giật minh
- Cho tôi mượn vai cô 1 chút - Hắn dựa đầu vào vai nó
Nó đỏ mặt, quay qua nhìn hắn. Hình như trông hắn rất mệt mỏi, chắc có lẽ vì tin đồn tấm hình đó. Như muốn an ủi hắn nó bảo :
- Chắc anh bùn lắm ha, người mà mình yêu thương bỗng chốc rời bỏ mình . Trước đây tôi cũng có tâm trạng như anh, ba mẹ chỉ vì muốn bảo vệ tui khỏi bọn xấu đã rời xa tui mãi mãi. Tôi giận họ lắm, tại sao họ lại bỏ tui đi chớ ? Nhưng biết làm sao, tui chỉ biếc trân trọng cuộc sống mà họ đã đánh đổi cả tính mạng dành cho tui. Tui tự hứa với chính bản thân là phải sống thật tốt không để ai chà đạp lên mình . Vì thế anh cũng phải như tui nếu như anh mún làm chủ nhân của tui.
Hắn im lặng 1 lúc rồi bật cười :
- Cô giống cô ấy thật đó
- Ý anh là Sohy
- Cô biết chuyện đó rồi sao?
- Lizze đã kể cho tui.
- Vậy sao
Hắn cười.......
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...