Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
“Là tôi!”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Được rồi, bây giờ có thể nói lai lịch của cô cho tôi”.
Cô gái hít sâu một hơi: “Tôi là Diệp Ngưng Huyên, đến từ nhà họ Diệp Côn Luân Khư”.
Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Nhà họ Diệp Côn Luân Khư?”
Diệp Ngưng Huyên gật đầu: “Đúng vậy”.
“Hai ngày trước, tôi trốn ra khỏi Côn Luân Khư, cuối cùng tìm ra được tin tức của anh”.
“Đáng tiếc, người của Diệp Phi Phàm đuổi giết tôi, khó khăn lắm mới chạy đến Giang Nam…”
“Chờ chút!”
Diệp Bắc Minh trực tiếp cắt lời, con ngươi lạnh như băng: “Tôi không muôn nghe mấy chuyện vớ vẩn của cô”.
“Tôi chỉ muốn biết lai lịch của mẹ tôi”.
“Bà ấy có phải đến từ nhà họ Diệp Côn Luân Khư không?”
Diệp Ngưng Huyên thẹn quá hóa giận: “Anh!!!”
Cô ta khó khăn lắm mới tìm được Diệp Bắc Minh, đối phương lại có thái độ này?
Nếu không phải vì nhà họ Diệp, nếu không phải vì ông nội, cô ta đã nổi giận lâu rồi!
Nhịn!
Tôi nhịn!
Hít sâu một hơi, tức đến mức vết thương suýt nữa vỡ ra: “Mẹ anh là người của nhà họ Diệp, hơn nữa còn là cô của tôi”.
“Tính theo vai vế, tôi là chị họ của anh”.
Biểu cảm Diệp Bắc Minh lạnh lẽo, không chút dao động: “Các người biết mẹ tôi đi đâu không?”
Diệp Ngưng Huyên lắc đầu: “Không biết”.
“Hai mươi ba năm trước, mẹ anh đột nhiên quay trở lại nhà họ Diệp, hơn nữa còn vác bụng bầu về”.
Diệp Bắc Minh sững sờ.
Diệp Ngưng Huyên tiếp tục nói: “Sau đó, không biết chuyện gì, mẹ anh mang theo một bộ võ kỹ của gia tộc rồi biến mất”.
Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ nhúc nhích.
Là Long Đế Quyết sao?
“Về sau, học viện Thiên Thần, cung Hạo Miểu, còn có cả đế quốc Thanh Long xuất hiện ở nhà họ Diệp, muốn bắt mẹ cậu đi!”
“Nhà họ Diệp đã trả cái giá rất lớn mới tránh khỏi nạn diệt tộc!”
Con ngươi Diệp Ngưng Huyên có chút đỏ bừng.
Bố mẹ cô ta đã chết dưới tay những người đó.
Diệp Ngưng Huyên nói: “Sau đó nhà họ Diệp yên ổn được hai mươi ba năm”.
“Ba ngày trước, Diệp Phi Phàm dẫn theo trưởng lão của học viện Thiên Thần, tiến vào mật thất nhà họ Diệp”.
“Ông nội tôi… cũng chính là ông ngoại anh, bây giờ không biết sống chết!!!”
Khí tức Diệp Ngưng Huyên có chút nóng nảy.
Trong đôi mắt đẹp tràn đầy tia máu: “Diệp Phi Phàm!!! Hắn phản bội nhà họ Diệp, hắn đáng chết!!!”
“Sau khi tôi trốn ra từ trong vòng vây giết, tôi liền chạy đến Long Quốc, tìm tin tức của anh”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...