Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Một người đàn ông trung niên lưng đeo hộp thuốc vội vàng xuất hiện kiểm tra tình trạng của Hàn Kim Long.
“Biểu hiện của ông cụ là do khí huyết quá nhiều, khí huyết va chạm với kinh mạch, cho nên mới đau đớn như vậy”, người đàn ông trung niên giải thích, ông ta vội vàng nghĩ cách để giảm bớt cơn đau cho Hàn Kim Long.
Nhưng đáng tiếc là tay nghề không cao nên hầu như chẳng có tác dụng gì.
Thuốc giảm đau, châm cứu đều không có chút xíu tác dụng nào.
“Không được, luồng khí huyết này giống như đột nhiên xuất hiện vậy”.
“Chuyện này là sao?”, người đàn ông sốt ruột đi vòng vòng.
Ông ta đã hành nghề y ba mươi năm nhưng chưa từng gặp phải tình trạng này.
Hàn Nguyệt đầy vẻ lo lắng sốt ruột: “Bác sĩ Tống, ông là cao đồ của thần y Linh Nam, mau nghĩ cách đi”.
“Hàn tiểu thư, tôi… tôi cũng chưa từng gặp phải tình huống này bao giờ”, Tống Hải Xương lắc đầu, tay cầm khăn lau mồ hôi vã ra như mưa trên trán.
“Cái gì? Ông cũng không biết?”
Gương mặt nhỏ của Hàn Nguyệt trắng bệch.
“Bác sĩ Tống, lấy châm bạc đâm vào huyệt Dũng Tuyền một tấc ba phân, huyệt Côn Luân hai tấc, huyệt Phi Dương nửa tấc xem sao”, Hàn Kim Long cố nén cơn đau đớn nói.
“Ông nội?”
Hàn Nguyệt giật mình ngạc nhiên.
Đây không phải là mẹo của người thanh niên nói nhăng nói cuội kia sao.
“Ông cụ, ông biết được phương pháp này từ đâu vậy?”, Tống Hải Xương ngẩn ra, mặt đầy vẻ nghi ngờ.
Hàn Kim Long lắc đầu, nén đau: “Không có thời gian giải thích, ông cứ thử trước đi”.
“Được”.
Tống Hải Xương thấy Hàn Kim Long kiên quyết thì không nói thêm gì nữa.
Ông ta nhấc tay dứt khoát hạ châm!
Hoàn toàn dựa theo ba huyệt vị mà Diệp Bắc Minh nói, không hề sai lệch chút nào.
Đến khi cây châm thứ ba cắm xuống, cảm giác về cơn đau đớn bên trong người Hàn Kim Long lập tức dừng lại.
“Không đau nữa rồi”.
Hàn Kim Long ngẩn ra.
“Cái gì?”
Hàn Nguyệt cũng trợn tròn đôi mắt đẹp, gương mặt xinh xắn mang đầy vẻ khó tin.
“Đợi chút”.
Đôi mắt già nua của Hàn Kim Long bỗng nhiên sáng rực lên.
Một cảnh tượng không ngờ được bỗng xuất hiện!
Ông ta run rẩy cử động đôi chân mình!
Sau đó từ từ đứng dậy!
“Ông nội!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...