Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
“Đan dưỡng nhan? Tên hay quá!”
Đôi mắt của Ngụy Yên Nhiên cũng phải sáng lên.
Ngụy Tử Khanh có dự cảm không tốt.
“Đan dưỡng nhan?”
“Anh trợ lý, có thể giới thiệu chi tiết không?”
“Nghe cái tên cũng khá hay đấy”.
“Đan dưỡng nhan có công hiệu gì?”
Rất nhiều người nhao nhao nói.
Diệp Bắc Minh giới thiệu: “Công hiệu rất đơn giản, nói tóm lại, có thể cho giữ nước cho da phụ nữ”.
“Đạt đến trẻ hóa, thậm chí có hiệu quả giảm số tuổi”.
“Nói một cách đơn giản, nếu bạn ba mươi tuổi, sau khi sử dụng sản phẩm của chúng tôi, có thể về đến trạng thái hai mươi lăm tuổi”.
“Bạn hai mươi lăm tuổi, có thể hồi phục đến trạng thái mười tám tuổi!”
“Đây chỉ là công hiệu của một liệu trình, nếu sử dụng liên tục mấy liệu trình, thậm chí có thể khiến phụ nữ khoảng bốn mươi năm mươi tuổi hồi phục đến trông như khoảng hai mươi tuổi”.
Diệp Bắc Minh nói hết một lời.
Cũng rất nỗ lực rồi!
Anh không hề nói đùa.
Công thức dan dược mà anh cải thiện cho Ngụy Yên Nhiên chính là đan dưỡng nhan.
Có điều công thức đan dược của bản thân Ngụy Yên Nhiên thiếu mấy vị thuốc so với đan dưỡng nhan.
Vậy nên Diệp Bắc Minh tiện tay thay đổi!
Một vị sư phụ nữ nào đó ở núi Côn Luân vẫn luôn sử dụng đan dưỡng nhan này, hiệu quả rất tốt.
Vị sư phụ đó ít nhất cũng phải một trăm tuổi rồi!
Nhưng chỉ trông như thiếu nữ mười tám tuổi, đúng là rất nghịch thiên.
Anh vừa dứt lời.
Cả hội trường tĩnh mịch!
Im lặng như tờ!
Kể cả Ngụy Yên Nhiên cũng phải trố mắt há hốc miệng!
Cô ta chỉ bảo Diệp Bắc Minh giới thiệu công hiệu, không bảo anh bốc phét!
Đúng thế!
Ngay cả Ngụy Yên Nhiên cũng cho rằng Diệp Bắc Minh đang bốc phét.
Nghĩ cũng biết, phản ứng của những người khác thế nào!
“Ha ha ha!”
“Trẻ hóa?”
“Năm mươi sáu mươi tuổi có thể trẻ hóa đến như hai mươi tuổi?”
“Đùa cái gì vậy, một công ty làm đẹp như các người đang đánh hạ vấn đề lão hóa của con người sao?”
“Cải lão hoàn đồng? Truyện cổ tích hả!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...