Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Trông rất sống động!
Phỉ thúy đỏ!
Vô cùng hiếm thấy, mỗi một miếng đều là giá trên trời!
Đặc biệt miếng phỉ thúy đỏ điêu khắc thành hình phượng hoàng này đã từng là đồ của cung đình.
Giá trị cao có tiền cũng không mua được!
Quả đúng là quốc bảo!
“Đắt quá, giá khởi điểm tám mươi triệu!”, Chu Nhược Giai lắc đầu.
Một vài nhà giàu vẫn đang cạnh tranh.
“Tám mươi ba triệu!”
“Tám mươi tám triệu!”
“Chín mươi lăm triệu!”
Không còn giá tám mươi triệu nữa, giá cả vẫn còn đang tăng lên.
Cái giá này đối với Chu Nhược Giai mà nói, quả đúng là một con số lớn.
Dù rất thích, nhưng cô cũng không muốn!
Bởi vì quá đắt.
“Không sao”.
Diệp Bắc Minh bình thản kêu giá: “Ba trăm triệu!”
Soạt!
Trong phút chốc, ánh mắt tất cả mọi người rơi vào người Diệp Bắc Minh.
Tràn đầy kinh ngạc!
Cho dù là những nhà giàu hàng đầu kia cũng đều bối rối.
Lại còn chơi đấu giá như vậy?
Mọi người đều đấu giá từ từ, chậm rãi tăng lên.
Nào có giống như Diệp Bắc Minh, trực tiếp hét giá ba trăm triệu? Gấp ba lần.
“Ba… ba trăm triệu? Ực!”, Tô Ấu Ninh nuốt xuống một ngụm nước miếng.
Chiba Sadako nhìn sang, cười lạnh: “Hóa ra là đến để dỗ phụ nữ vui”.
“Ba trăm triệu lần một!”
“Ba trăm triệu lần hai!”
“Ba trăm triệu lần ba, thành giao!”, khi dẫn chương trình gõ búa xuống, phỉ thúy đỏ đã được Diệp Bắc Minh giành được với gia ba trăm triệu.
‘
Người của phòng đấu giá vừa bước xuống, chuẩn bị quẹt thẻ thu tiền.
“Xin chờ chút, để tôi!”
Tốc độ của Vương Trường An rất nhanh.
Ngăn cản người của phòng đấu giá.
“Tôi là bạn của cậu ấy, để tôi trả tiền”.
Quẹt thẻ, ký hóa đơn!
Làm liền một mạch!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...