Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Nam Cung Uyển mỉm cười: “Vật này, rời khỏi cơ thể của tôi”.
“Tôi sẽ tổn thất một nửa tuổi thọ, cực kỳ có hại cho tôi!”
Diệp Bắc Minh cắn răng gật đầu: “Được, cảm ơn!”
Cơ thể của Nam Cung Uyển run lên!
Chỉ vậy sao thôi?
Cô ta không nói thêm một câu, chỉ gật đầu: “Ừm, được”.
Mạnh mẽ quay người bỏ đi.
Diệp Bắc Minh nhìn bóng lưng của Nam Cung Uyển, không nói nhiều.
Cứu người quan trọng!
“Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, phải làm thế nào?”
“Truyền tinh phách sinh mệnh vào trong cơ thể bọn họ, rồi dùng Quỷ Môn Thập Tam Châm của cậu dẫn lối cho tinh phách sinh mệnh phủ khắp toàn cơ thể bọn họ!”
“Được!”
Diệp Bắc Minh làm theo cách của tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Anh chia tinh phách sinh mệnh thuộc tính băng thành sáu phần.
Truyền vào trong cơ thể của sáu người Hạ Nhược Tuyết, Vương Như Yên, Khương Tử Cơ, Liễu Như Khanh, Lục Tuyết Kỳ, hoàng hậu Hồng Đào.
Một lát sau, toàn bộ sáu người đã có nhịp tim!
Bọn họ gần như cùng lúc mở mắt, chậm rãi ngồi dậy.
“Đây là nơi nào?”
“Chúng ta vẫn ở Thanh Huyền Tông, chúng ta vẫn chưa chết?”
“Tiểu sư đệ, là tiểu sư đệ đã cứu mọi người!”
Mấy vị sư tỷ rất kích động.
Hạ Nhược Tuyết kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh, khuôn mặt đầy vẻ bất ngờ.
Tất cả mọi việc thật khó mà tưởng tượng nổi, rõ ràng cô ấy đã chết, vậy là còn sống lại?
Diệp Bắc Minh thở nhẹ nhõm một hơi: “Mọi người không sao là tốt rồi, bây giờ đệ nối liền kinh mạch cho mọi người!”
“Được!”
Các cô gái cũng không khách sáo, ngồi khoanh hai chân, để cho Diệp Bắc Minh điều trị.
Sau khi nối liền kinh mạc cho Hạ Nhược Tuyết và mấy vị sư tỷ, Diệp Bắc Minh đến trước Lãnh Nguyệt và Sát Chủ: “Dì Nguyệt, Sát tiền bối, hai người cũng bị đứt kinh mạch chân tay, để con nối lại cho hai người!”
Lãnh Nguyệt và Sát Chủ nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc: “Được”.
Trong lòng hai người, thực ra sớm đã nổi lên làn sóng sợ hãi!
Thiên phú của cậu bé này, đúng là quá nghịch thiên!
Một lát sau.
Diệp Bắc Minh nối lại kinh mạch cho tất cả mọi người, nhưng lại không có cách nào để hồi phục đan điền đã vỡ của họ: “Nếu đan điền của các tỷ bị vỡ thì còn dễ, có thể hồi phục!”
“Bây giờ lại bị moi ra, thực sự là không thể làm gì được!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...