Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
“Thông qua bói toán, gia tộc đã xác định Đạm Đài Yêu Yêu chính là một trong Thập Đại Thiên Nữ”.
“Giữa các gia tộc Thượng Cổ từ xa xưa đã có tiên đoán, Thập Đại Thiên Nữ ngưng tụ vô thượng khí vận của Đại Lục Chân Võ”.
Đạm Đài Trần nghi hoặc: “Thế chín thiên nữ còn lại ở đâu?”
Đạm Đài Lâm lắc đầu: “Có được một vị thiên nữ đã rất khó lường, cậu còn muốn tìm chín người còn lại?”
“Nếu đã chắc chắn thân phận Thập Đại Thiên Nữ của Đạm Đài Yêu Yêu, chúng ta nhất định phải mang cô ấy về”.
Đạm Đài Trần nhìn cô ta: “Cho nên, cô bịa ra một câu chuyện giả lừa gạt Đạm Đài Yêu Yêu?”
“Bố mẹ cô ấy vi phạm tộc quy, sớm đã bị nhốt vào tử lao!”
Đạm Đài Lâm tự tin nở nụ cười: “Tôi không hề lừa cô ấy, tôi chỉ nói là bố mẹ của cô ấy vẫn còn sống mà thôi”.
“Còn về chuyện nhốt trong tử lao, chỉ là tôi không nói mà thôi”.
Đạm Đài Trần nhìn chằm chằm Đạm Đài Lâm: “Sao cô chắc chắn Đạm Đài Yêu Yêu sẽ liên lạc với cô?”
“Chắc chắn sẽ”.
Đạm Đài Lâm nhếch miệng: “Tình thân vĩnh viễn là kỹ năng tất sát!”
“Đặc biệt là những cô gái từ nhỏ thất lạc, khát vọng tình yêu của bố mẹ”.
“Tôi đánh cuộc, không đến ba ngày, nhiều nhất là một ngày!”
“Cô ấy sẽ tự đi đến trước mặt tôi, cầu xin tôi dẫn cô ấy về gia tộc Đạm Đài”.
…
Cùng lúc đó, trong trang viên của Tô Tuyết Hồng.
Tô Thanh Ca bị trói trên ghế, gương mặt xinh đẹp trắng bệch tới cực hạn.
Một cái ngọc bội đặt trên mặt bàn trước mặt, dính đầy máu tươi của Tô Thanh Ca!
Hai người Tiểu Mai và Tô Tuyết Hồng đứng trước mặt Tô Thanh Ca.
Trong đôi mắt của Tô Thanh Ca tràn ngập thất vọng: “Tiểu Mai, chúng ta từ nhỏ lớn lên cùng nhau, rốt cuộc tôi có lỗi với cô ở điểm nào?”
“Tôi coi cô như chị em ruột, có thứ gì tốt mà tôi không cho cô?”
“Tại sao cô lại phản bội tôi?”
Tiểu Mai nghiền ngẫm cười đáp: “Tiểu thư, cái gì là phản bội chứ?”
“Đừng nói khó nghe như vậy, cái này là người leo lên chỗ cao!”
“Tôi ở bên cạnh cô hầu hạ hai mươi mấy năm, cuối cùng cũng chỉ là một con ở!”
“Nhan sắc Giang Hàn Mai tôi đâu có kém?”
“So sánh với cô, bất luận là lòng dạ, thủ đoạn, trung thành, trí thông minh của tôi đều cao hơn cô nhiều!”
“Dựa vào cái gì cô là tiểu thư? Mà tôi chỉ là một con ở?”
Giang Hàn Mai ghen tỵ nhìn chằm chằm Tô Thanh Ca: “Chẳng lẽ chỉ vì bố cô có được huyết thống của nhà họ Tô?”
“Nhưng mẹ cô cũng giống tôi, cũng là từ một con ở bò lên!”
“Máu chảy trong cơ thể cô cũng chẳng cao quý hơn tôi là bao!”
“Tất cả những gì cô có được ngày hôm nay, đều chỉ bởi vì cô đầu thai tốt!”
“Dựa vào đâu tôi phải hầu hạ cô mỗi ngày, mà không phải cô hầu hạ tôi?”
Giang Hàn Mai đi tới, nắm lấy cằm Tô Thanh Ca: “Từ hôm nay trở đi, bà đây không hầu hạ nữa!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...