Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Khương Tử Cơ ngăn cản trước người Diệp Bắc Minh: “Bạch trưởng lão, sư đệ tôi có tội tình gì?”
Bạch trưởng lão bị chọc cho tức cười: “Trước mặt mọi người, Diệp Bắc Minh giết Lư trưởng lão, cô lại hỏi tôi anh ta có tội tình gì?”
“Đợi anh ta đến Chấp Pháp Đường, cô liền biết anh ta có tội gì!”
“Dẫn Diệp Bắc Minh đi cho tôi, ai dám phản kháng, giết không cần hỏi!”
“Rõ!”
Mấy chục nhân viên Chấp Pháp Đường chuẩn bị ra tay.
Khương Tử Cơ cầm kiếm tiến lên: “Tôi xem ai dám đụng đến tiểu sư đệ của tôi!”
Ánh mắt Bạch trưởng lão lạnh lẽo: “Khương Tử Cơ, cô hãy suy nghĩ cho kỹ càng, chống đối Chấp Pháp Đường sẽ có kết cục gì!”
“Ồ? Chống đối Chấp Pháp Đường sẽ có kết cục gì?”
…
Một giọng nói cực kỳ lạnh lẽo truyền đến: “Bạch Chính Đức, ông biểu diễn một lượt cho tôi xem nào!”
Lãnh Nguyệt giáng từ trên trời xuống, đứng trước mấy người Diệp Bắc Minh và Khương Tử Cơ.
“Thái Thượng trưởng lão Lãnh Nguyệt!”
Con ngươi mọi người hơi co lại!
Truyền thuyết quả nhiên là thật.
Khuôn mặt già của Bạch Chính Đức trầm xuống: “Lãnh Nguyệt trưởng lão, lần trước bà đã thiên vị, làm việc trái quy định một lần!”
“Chúng tôi không truy cứu sai lầm của Diệp Bắc Minh, lần này bà còn muốn làm như vậy sao?”
Giọng Lãnh Nguyệt lạnh lẽo: “Là ai cho ông lá gan? Dám nói chuyện với tôi như thế?”
Tay ngọc khẽ nhấc, nghiền về phía Bạch Chính Đức.
Bạch Chính Đức cảm thấy có áp lực cực lớn đánh úp lại.
Một giây sau.
Một tiếng nói già nua vang lên: “Lãnh Nguyệt, có phải bà hơi ngang ngược quá rồi không?”
“Vì một đệ tử mới nhập môn mà dám bỏ qua quy định của Thanh Huyền Tông sao?”
Mọi người giật mình, không nhịn được mà quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một lão giả mặc đạo bào chậm rãi đi tới.
Ô Đạo Nguyên!
Một trong ba vị lão tổ nhà họ Ô, sao ông ta cũng tới?
Trong chớp mắt trông thấy người này, sắc mặt Lãnh Nguyệt khẽ động: “Ô lão quái, ông muốn nhúng tay vào chuyện này?”
Ô Đạo Nguyên lạnh lùng nói: “Hừ, Diệp Bắc Minh còn chưa nhập môn đã giết Ô Tử Tuấn, là tội thứ nhất!”
“Sau khi nhập môn, học trộm tuyệt học Tổ Long Pháp Tướng của nhà họ Ô, là tội thứ hai!”
“Ô Lục phát hiện Diệp Bắc Minh học trộm tuyệt học nhà họ Ô, lại bị Diệp Bắc Minh tàn nhẫn phế bỏ, làm hại anh em đồng môn, là tội thứ ba!”
“Tàn nhẫn giết chết trưởng lão đài võ đạo, là tội thứ tư!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...