Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

“Không, không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”

Một ông lão tức giận gào thét: “Khí tức của long huyết mới xuất hiện có nửa ngày, làm sao có thể bị người khác hấp thụ được?”

“Dưới bầu trời không có người như vậy!”



Khương Thứu nhìn thấy Diệp Bắc Minh đi ra khỏi cửa lớn tầng chín mươi chín, vẻ mặt cứng đờ: “Cậu chủ, cậu từ võ đế sơ kỳ tiến vào võ thần sơ kỳ rồi ư?”

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Đúng thế”.

“Suýt!”

Khương Thứu hít khí lạnh.

Diệp Bắc Minh tiến vào tầng chín mươi chín chưa đến nửa ngày mà!

Vậy mà đã tăng một cảnh giới lớn!

Đúng là nghịch thiên!


Hai người đi một mạch xuống tầng chín mươi.

“Diệp Bắc Minh xuống rồi!”

“Đợi đã, cảnh giới của anh ta?”

“Vãi!”

“Võ thần sơ kỳ?”

“Mới nửa ngày, cậu nhóc này tăng một cảnh giới lớn?”

“Làm sao có thể!”

Tất cả mọi người có mặt đều ngẩn người, trố mắt há hốc miệng.

Lăng Vận Nhi cảm thấy hơi chóng mặt: “Anh Diệp, anh có được kỳ ngộ gì ở tầng chín mươi chín sao?”

Lăng Thiên Hùng quát một tiếng: “Vận Nhi, không được phép vô lễ với Diệp chủ!”


Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Không sao”.

Đột nhiên.

Chu Hoàng đi đến, chủ động cười với Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, có muốn gia nhập nhà họ Chu không?”

Diệp Bắc Minh nhả ra hai chữ: “Không muốn”.

“Anh!”

Chu Hoàng ngẩn người, không ngờ Diệp Bắc Minh từ chối dứt khoát như vậy.

Các võ giả còn lại cũng tỏ vẻ mặt chấn kinh!

Thậm chí có người nhắc nhở: “Diệp Bắc Minh, cậu đừng không biết tốt xấu!”

“Nhà họ Chu là đại tộc thượng cổ của Đại Lục Chân Võ, bao nhiêu người nằm mơ cũng muốn gia nhập nhà họ Chu đấy!”

“Cậu từ chối làm gì? Mau đồng ý đi!”

Không thiếu võ giả đỏ cả con mắt.

Tràn đầy tia máu!

Vãi!

Cơ hội tốt như vậy, sao lại từ chối?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận