Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Các đệ tử Thanh Huyền Tông trố mắt há hốc miệng.
“Rốt cuộc tên nhóc này là ai, thực lực lại khủng bố như vậy?”
“Từ khí tức của hắn bùng phát ra có thể thấy, kẻ này mới chỉ là cảnh giới võ đế nhỏ bé, lại cần hai trưởng lão Thánh Cảnh cùng ra tay?”
Đồng tử của mấy người điên cuồng co lại.
“Phập” một tiếng vang lên.
Trường thương trong tay Từ Huyền Võ trực tiếp hóa thành mảnh vụn!
Ông ta không những không nổi giận, ngược lại còn vô cùng vui mừng: “Ha ha ha, không hổ là Kiếm Long Đồ!”
“Lại có thể tấn công vỡ thương Hắc Thủy thánh phẩm của tao!”
“Đồ tốt, nhóc con, mày không xứng sử dụng thanh kiếm này, mang lại đây đi!”
Từ Huyền Võ vô cùng tự đại, tóm về phía kiếm Đoạn Long!
Sắc mặt Diệp Bắc Minh lạnh như băng!
Chém một đường kiếm về phía cánh tay của Từ Huyền Võ.
Từ Huyền Võ cảm thấy nguy hiểm: “Không đúng!”
“Không hay rồi, có vấn đề!”
Tốc độ của Thánh Cảnh rất nhanh, lúc kiếm Đoạn Long giáng xuống, ông ta mau chóng né tránh!
Phụt!
Vụt tránh không kịp, ông ta kêu thảm một tiếng, bay ra xa!
Sượt sượt sượt lùi lại mấy chục bước mới dừng lại!
Cúi đầu nhìn, lồng ngực có thêm một vết thương sâu có thể nhìn thấy cả xương!
“Suýt!”
Từ Huyền Võ hít khí lạnh.
Nếu ông ta chậm nửa phút, sợ rằng sẽ bị Diệp Bắc Minh giết bằng một đường kiếm!
“Việc này…”
Các đệ tử của Thanh Huyền Tông biến sắc mặt.
Ánh mắt nhìn Diệp Bắc Minh hoàn toàn thay đổi!
Kẻ này có thể dùng thực lực Võ Đế đánh Thánh Cảnh bị thương?
Đúng là không thể tin nổi!
Hoàng Phi Hổ kinh hãi: “Lão Từ, ông có sao không?”
“Không sao!”
Từ Huyền Võ lắc đầu.
Đôi mắt ông ta đầy máu, mang theo sát khí băng lạnh, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh.
“Đồ tạp chủng, mày dám đánh tao bị thương?”
“Mẹ kiếp, mày đúng là đáng chết!”
“Một tên tạp chủng trong cơ thể chảy dòng máu ma tộc, lại dám đánh tao bị thương?”
“Chết đi cho tao!”
Phập!
Từ Huyền Võ bỗng dậm mạnh chân, khí thế tăng vọt!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...