Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Cơ thể trực tiếp nổ tung, hóa thành sương máu!
“Suýt!”
“Lão Mặc!”
Mọi người hít khí lạnh, sợ đến tê dại da đầu, toàn thân run lên.
Lão Mặc là trên tiên thiên, lại bị giết bởi một đường kiếm?
Kẻ này rốt cuộc có cảnh giới gì?
Dù thế nào võ đế cũng không thể nào giết được trên tiên thiên chứ!
Lúc này.
Diệp Bắc Minh đi đến giống như một vị tử thần!
Thẩm Vạn Tứ sợ đến hoàn toàn tỉnh táo, điên cuồng gào thét: “Các người còn đợi cái gì? Ra tay! Mau ra tay đi!”
“Năm trăm triệu, tôi bỏ ra năm trăm triệu khối nguyên!”
“Chỉ cần có thể giúp tôi ngăn được Diệp Bắc Minh!”
Ông ta sợ đến phát điên!
Năm trăm triệu?
Các võ giả vốn còn đang do dự, trong đôi mắt lập tức đầy điên cuồng: “Vãi! Năm trăm triệu! Cả đời này cũng không kiếm được nhiều nguyên như vậy!”
“Liều thôi!”
Soạt! Soạt!
Mười mấy bóng hình xuất hiện, đều là ông lão đã có tuổi.
Một ông lão có mắt ba góc lạnh giọng uy nghiêm: “Diệp Bắc Minh, nếu tôi là cậu, thì bây giờ sẽ quay người bỏ đi!”
“Cậu phải biết rằng, tổ địa không phải thế giới bên ngoài, cho dù cậu nổi danh ở bên ngoài, nơi này cũng không phải là nơi cậu có thể ngang ngược!”
Diệp Bắc Minh hỏi lại một câu: “Vậy sao?”
Dẫm ra một bước!
Hóa thành một tàn ảnh tại chỗ, xuất hiện trước mặt ông lão mắt ba góc!
Chém ra một đường kiếm!
Ông lão mắt ba góc quát lên một tiếng: “Cậu dám, tôi…”
Kiếm Đoạn Long giáng xuống, nghiền áp tất cả!
Cơ thể của ông lão mắt ba góc vốn không đỡ được đòn tấn công của kiếm Đoạn Long, lập tức hóa thành sương máu!
“Suýt!”
Mười mấy ông lão định ra tay khác lạnh sống lưng, toát mồ hôi hột!
Sượt sượt sượt lùi lại!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lướt nhìn bọn họ, vẻ mặt thích thú: “Các ông không ra tay, thì tôi ra tay đấy?”
Một ông lão mặt vuông trong đó hít sâu một hơi: “Cậu Diệp, tôi rút lui!”
“Vừa nãy tôi bị quỷ ám, bắt đầu từ bây giờ, kể cả cậu Diệp diệt nhà họ Thẩm, tôi cũng sẽ không hỏi tới!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...