Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

“Suýt!”

Năm ông lão hít khí lạnh.

Mặt sợ đến trắng bệch!

Hai chân mềm nhũn.

“Mau đi thôi!”

Năm ông lão gào thét một tiếng, sợ đến hồn phách bốc hơi, vị sát thần này chưa chết?

Vãi! Vãi! Vãi!

Soạt!

Tranh nhau xông ra khỏi Vạn Bảo Lâu!

Ý?

Sát thần lại không đuổi theo?


Năm ông lão vui mừng, tốt quá rồi, sát thần muốn tha cho họ ư?

Liền sau đó.

Hai cô gái tuyệt sắc xuất hiện trước mặt mấy người, nở nụ cười: “Các ông đi đâu đấy?”

Năm cái đầu bay cao lên!

Mấy giây sau.

Đạm Đài Yêu Yêu và Khương Tử Cơ đi vào đại sảnh của Vạn Bảo Lâu: “Tiểu sư đệ, giết toàn bộ rồi!”

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Chu Nhược Giai và Hạ Nhược Tuyết xông lên, nhào vào lòng Diệp Bắc Minh: “Bọn em lo chết đi được!” . Ngôn Tình Xuyên Không

“Chủ nhân!”

Đám người Lăng Thi Âm, Vạn Lăng Phong cũng tiến lại gần, đôi mắt đỏ bừng.

Mấy ngày nay, bọn họ rất căng thẳng!


Khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Bắc Minh, bọn họ liền thả lỏng nhẹ nhõm.

Diệp Bắc Minh cười gật đầu: “Mọi người yên tâm, tôi không sao, mấy ngày nay tình hình mọi người thế nào?”

Vạn Lăng Phong nghiêm trọng nói: “Ba ngày trước có truyền tin về, nói cậu đã chết Tử Vong Cốc”.

“Nhà họ Thẩm lập tức ra tay, những cung phụng mà chúng tôi dùng đan dược để tuyển, được biết cậu chết đều bỏ đi!”

Đôi mắt Diệp Bắc Minh lạnh lùng: “Còn nữa không?”

“Nhà họ Thẩm lợi dụng quan hệ của họ, nhằm vào Vạn Bảo Lâu và thương hội nhà họ Ngô, có lẽ cũng nhằm vào cả nhà họ Diệp và Phần Thiên Tông!”

Diệp Bắc Minh cười: “Nhà họ Thẩm thực sự xếp hàng đầu thai ư?”

“Tôi mới vào Tử Vong Cốc ba ngày, đã vội muốn đối phó người của tôi?”

Liền sau đó.

Diệp Bắc Minh lạnh lùng quát nói: “Lăng Thi Âm, Ngô Khinh Diên!”

“Có thuộc hạ!”

Hai cô gái tiến lên một bước.

“Chuẩn bị tiếp nhận sản nghiệp của nhà họ Thẩm!”

Cơ thể của Lăng Thi Âm và Ngô Khinh Diên run lên: “Cái gì?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui