Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Vạn Bảo Lâu, thương hội nhà họ Ngô, nhà họ Diệp, Phần Thiên Tông cũng không được yên.
Khuôn mặt Chu Nhược Giai lạnh lùng: “Xin lỗi, không bán!”
“Mời về cho!”
Thẩm Tứ Hải cười lạnh lùng một tiếng: “Các người chắc chắn không?”
“Với tài lực của nhà họ Thẩm, không cần động đến võ lực, đã có thể khiến các người chết không có chỗ chôn thân!”
“Nếu tôi là các người, trực tiếp giơ tay đầu hàng, quy thuận nhà họ Thẩm cho xong!”
Hạ Nhược Tuyết lạnh mặt: “Cút!”
Nu cười trên khuôn mặt Thẩm Tứ Hải cứng đờ lại, cơn lửa giận ngút trời bùng phát: “Ha ha ha, cô là Hạ Nhược Tuyết phải không?”
“Tôi nhớ kỹ cô rồi!”
“Trong vòng ba ngày, tôi bắt cô chủ động trèo lên giường của tôi cầu xin!”
Thẩm Tứ Hải cười đầy ý sâu xa, quay người định bỏ đi.
Lúc vừa đi ra khỏi cổng lớn Vạn Bảo Lâu
Phập!
Một tiếng vang lên.
“Phụt!”
Thẩm Tứ Hải bay ngược lại như chó chết, lập tức hóa thành sương máu!
“Quản gia Thẩm!”
Năm ông lão cùng đến đều biến đổi sắc mặt.
Kinh hãi tức giận đan xen nhìn về cổng lớn của Vạn Bảo Lâu!
“Là ai?”
“Thật to gan!”
“Dám giết người của nhà họ Thẩm?”
Năm ông lão tức giận quát với sắc mặt băng lạnh.
Bên ngoài truyền đến ba chữ: “Ông đoán đi”.
“Giọng nói này là…”
Đồng tử của tất cả mọi người co lại.
“Bắc Minh?”
Chu Nhược Giai và Hạ Nhược Tuyết kích động đứng bật lên.
Soạt!
Đám người Lăng Thi Âm, Vạn Lăng Phong cũng kích động nhìn qua.
Toàn hội trường tĩnh lặng như cái chết, không một ai lên tiếng!
Nhìn chằm chằm ra cổng lớn Vạn Bảo Lâu, một thanh niên trẻ chậm rãi đi vào!
Khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Bắc Minh.
Đồng tử của năm ông lão điên cuồng co lại!
“Diệp Bắc Minh!”
“Là vị sát thần đó!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...