Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Lạch cạch!
Diệp Bắc Minh bóp lấy cái cổ trắng trẻo của Dịch Tư Dao, không có chút thương hoa tiếc ngọc nào: “Ông ngoại và cậu tôi đâu?”
Một cảm giác lạnh như băng sâu tới tận xương tủy, khiến người ta không hít thở được truyền đến!
Dịch Tư Dao vô cùng hoảng sợ: “Diệp Bắc Minh, anh dám làm vậy với tôi ư?”
“Nơi này là nhà họ Dịch!”
“Anh điên rồi sao?”
Đám người nhà họ Dịch đều thay đổi sắc mặt!
Dịch Vạn Hùng nhìn thấy con gái bị bắt, lập tức gấp gáp: “Lão gia, mau cứu người!”
Lão tổ nhà họ Dịch nhẹ nhàng lắc đầu, không nói gì!
Mẹ của Dịch Tư Dao nổi giận gầm lên một tiếng: “Tên súc sinh kia, thả con gái tôi ra!”
“Chết đi!”
Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng lớn, lười để ý đến mẹ của Dịch Tư Dao!
Tiện tay chém ra một kiếm!
Ầm!
Mưa máu nổ tung, mẹ của Dịch Tư Dao bị mất mạng tại chỗ!
Dịch Vạn Hùng ngây ra: “Bà xã!”
Dịch Tư Dao kêu thảm một tiếng, đôi mắt lập tức tràn ngập tơ máu: “Mẹ!”
“Diệp Bắc Minh, anh dám giết mẹ của tôi?”
Vẻ mặt Diệp Bắc Minh lạnh lùng, bắt lấy một cánh tay của Dịch Tư Dao!
Bỗng nhiên kéo ra một cái!
Ầm!
Một cánh tay của Dịch Tư Dao bị giật xuống, cơ bắp và xương cốt bị kéo đứt.
Loại đau đớn kịch liệt đó khiến Dịch Tư Dao gần như bất tỉnh!
Giọng nói giống như thần chết của Diệp Bắc Minh truyền đến: “Đừng để tôi hỏi lại lần thứ ba!”
“Ông ngoại và cậu tôi ở đâu?”
Dịch Tư Dao hoàn toàn hoảng sợ!
Người đàn ông trước mắt đơn giản chính là ma quỷ!
Cô ta run rẩy gào thét: “Mấy người còn chờ cái gì?”
“Nhanh lên, mau đưa tất cả người nhà họ Diệp đến đây!”
Đám người Diệp Nam Thiên và Diệp Thanh Dương được dẫn ra.
Người nhà họ Diệp đã phải chịu rất nhiều tra tấn!
Tay chân của Diệp Thanh Dương đứt đoạn, sớm đã hôn mê bất tỉnh!
Đôi mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng: “Ông ngoại, là ai làm?”
“Bắc Minh, là ông ta!”
Diệp Nam Thiên chỉ vào một lão già trong đám người: “Chính là ông ta phế bỏ cậu của cháu!”
Diệp Bắc Minh một tay túm lấy Dịch Tư Dao, ánh mắt rơi vào trên người một lão già trong đám người!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...