Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Phập!

Ông lão ầm ầm nổ tung, bỗng chốc chết oan chết uổng!

“Suýt!”

Người còn lại hít khí lạnh, cuối cùng đã biết hôm nay gặp phải kẻ tàn nhẫn.

Bọn họ nhận lệnh nhà họ Thẩm, bảo vệ Thẩm Thông.

Không hề kiêng sợ quen rồi!

Trước nay chưa từng gặp kẻ độc ác như Diệp Bắc Minh.

Phụt! Phụt! Phụt!

Âm thanh máu thịt nổ tung vang lên liên tiếp, những người này vốn không phải là đối thủ của Diệp Bắc Minh.

Những chỗ đi qua, tất cả bỏ mạng!


Khi Tiêu Dung Phi, Tiêu Nhã Phi và bát trưởng lão chạy đến, hiện trường chỉ còn lại máu tươi và xác chết khắp đất!

Bát trưởng lão sợ run rẩy: “Cậu ấm lớn nhất nhà họ Thẩm tổ địa Côn Luân Hư – Thẩm Thông!”

“Bị cậu giết rồi?”

Diệp Bắc Minh cũng không quay đầu, tự nhiên giống như nghiền chết một con kiến: “Tiếp tục lên đường!”



Ba mươi phút sau.

Đội quân nhà họ Thẩm chạy đến hiện trường.

Nhìn thấy máu và thi thể khắp đất, tất cả đều kinh sợ!

Một ông lão run run xông đến trước một chiếc xe ngựa sang trọng nhất: “Báo! Gia chủ, cậu Thông chết rồi!”


Trong xe ngựa vang lên tiếng thét: “Cái gì?”

Ông ta xông ra nhìn!

Suýt nữa ngất xỉu!

“Thông Nhi! Không!”

Một tiếng gầm thét vang tận trời xanh: “Là ai đã giết con trai của Thẩm Vạn Tứ này?”

“Tao phải cho cả gia tộc mày bồi táng!”

Lúc nghỉ ngơi trên đường.

Tiêu Dung Phi nhìn Diệp Bắc Minh, nói rõ từng chữ: “Cậu Diệp, cậu đã giết cậu ấm đệ nhất tổ địa!”

“Cậu theo tôi về nhà họ Tiêu, tôi có cách bảo vệ cậu!”

Tiêu Dung Phi vô cùng nghiêm túc.

Diệp Bắc Minh lắc đầu từ chối: “Không cần lo chuyện nhà họ Thẩm, đến cấm địa long mạch trước rồi tính”.

Tiêu Dung Phi cau mày: “Cậu Diệp, đây không phải chuyện đùa đâu”.

“Cậu không biết nhà họ Thẩm đáng sợ thế nào đâu, tiền tài của nhà họ Thẩm được gọi là số một Côn Luân Hư!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui