Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Văn Nhân Mộc Nguyệt đi ra từ trong đám người: “Tôi ở trong này”.
Người phụ nữ mặc váy đỏ đánh giá cô ta từ trên xuống dưới: “Đi thôi”.
Cô ta chuẩn bị rời khỏi sơn cốc, dẫn hai người tiến vào đất tổ.
Đột nhiên.
Giọng nói của Diệp Bắc Minh truyền đến: “Từ từ!”
Người phụ nữ mặc váy đỏ dừng lại, kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh: “Làm sao vậy?”
Diệp Bắc Minh thản nhiên trả lời: “Trước khi đi, tôi muốn giết một người”.
“Giết một người?”
Người phụ nữ mặc váy đỏ sửng sốt, theo bản năng hỏi: “Giết ai?”
Diệp Bắc Minh trực tiếp ra tay nói cho người phụ nữ mặc váy đỏ đáp án.
Vèo!
Kiếm Đoạn Long lao về hướng Hoàng Phủ Nguyên sát đi!
Biến cố xảy ra bất ngờ khiến khuôn mặt già nua của Hoàng Phủ Nguyên biến sắc, ông ta bị kiếm khí của Diệp Bắc Minh làm cho lui bình bịch về phía sau vài bước!
Ầm!
Ông ta dẫm mạnh chân một cái để ổn định cơ thể, kinh ngạc hét to: “Hay lắm tên nhóc kia, mẹ nó cậu đúng là ngông cuồng không có giới hạn!”
“Lão phu không truy cứu trách nhiệm của cậu, cậu còn dám ra tay với lão phu động thủ?”
Hoàng Phủ Nguyên tức giận rít gào.
Đám người tu võ bên trong sơn cốc đều bị doạ choáng váng!
Lôi Bằng sợ run!
Đám người Mục Thừa Tống Điệp Y cũng lạnh run người!
Mộc Tuyết Tình kinh ngạc há to cái miệng nhỏ nhắn.
Hai chị em Tiêu Dung Phi và Tiêu Nhã Phi nghẹn họng nhìn trân trối: “Tên này, anh ấy… làm sao anh ấy dám?”
Quá bất ngờ!
Mẹ nó đúng là quá bất ngờ!
Mọi người có nằm mơ cũng không nghĩ đến Diệp Bắc Minh lại có dũng khí lớn như vậy!
Dám ra tay với Hoàng Phủ Nguyên?
Là ai cho anh dũng khí?
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng, vừa rồi Hoàng Phủ Nguyên đã để lộ ra sát ý cực lớn với anh.
Nếu hôm nay không giết người này, về sau gặp lại Hoàng Phủ Nguyên, trăm phần trăm đối phương sẽ tiếp tục ra tay giết anh!
Một khi đã như vậy.
Còn có cái gì phải nghĩ nữa?
Cứ trực tiếp giết để giải trừ hậu hoạn!
Ầm!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hoàn toàn bộc phát lực lượng ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...