Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Bọn họ bước ra một bước, chặn phía trước thanh niên trẻ da trắng, cất giọng lạnh như băng: “Hỗn xược, ngay cả người của điện kỵ sĩ Thánh Long mà mày cũng muốn giết?”
“Mày là ai? Đến từ thế lực nào?”
“Mọc từ đâu ra hả?”
“Mày có biết hành động của mày đã là tội chết không!”
Hai ông lão da trắng uy hiếp.
Khí thế ngút trời!
Liền sau đó.
Bọn họ cảm thấy không đúng!
Diệp Bắc Minh đột ngột ra tay.
Kiếm Đoạn Long cuồn cuồn kiếm khí ngút trời, chém về phía thanh niên trẻ da trắng.
Dứt khoát nhanh gọn.
Đồng tử của hai ông lão da trắng co mạnh lại: “Mày dám!”
Hai người mau chóng ra tay, định ngăn chặn đường kiếm này!
Phụt!
Bọn họ đã đánh giá thấp uy lực đường kiếm của Diệp Bắc Minh, cơ thể trực tiếp nổ tung!
Hóa thành sương máu!
“Mày!”
Thanh niên trẻ da trắng kinh ngạc, đám đồng bọn phía sau cũng hít khí lạnh: “Suýt!”
Ở Côn Luân Hư, võ đế sơ kỳ đã rất khủng bố rồi, lại thêm uy danh của điện kỵ sĩ Thánh Long, đủ để hoành hành ngang ngược ở Côn Luân Hư!
Vậy mà bị Diệp Bắc Minh giết chết bằng một đường kiếm?
Làm sao anh ta dám?
Soạt!
Diệp Bắc Minh như ma quỷ, lập tức xuất hiện trước kẻ đã vượt qua ranh giới!
Anh giơ tay tóm lấy cổ của người này!
Trực tiếp giơ lên.
“Ư!”
Một cảm giác khó thở truyền đến.
Những người da trắng khác kinh hồn bạt vía: “Thả cậu ấy ra!”
“Đồ ngu xuẩn, mày dám động vào một sợi tóc của cậu ấy thì sẽ chết chắc!”
“Tao thề với thượng đế, mày không chọc được vào người này đâu!”
Mộc Tuyết Tình hét lớn theo bản năng: “Diệp Bắc… Phong, anh dừng tay!”
Ánh mắt của đám người Côn Luân Hư dồn về phía Mộc Tuyết Tình.
Diệp Bắc Minh cũng bất ngờ, cô gái này lại lên tiếng?
Anh dừng lại, nhìn cô ta với ánh mắt kỳ lạ: “Sao thế?”
Mộc Tuyết Tình vội nói: “Diệp Bắc Phong, anh đừng làm bừa, điện kỵ sĩ Thánh Long rất khủng bố”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...