Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chu Nhược Giai ngẩng đầu lên, chớp mắt: “Em còn đang muốn tìm anh cùng nhau ăn sáng đây, nhưng không tìm thấy anh, anh đã đi đâu vậy?”
“Không đi đâu cả, giải quyết chút chuyện thôi”, Diệp Bắc Minh cười lắc đầu.
“Vào nhà đi, em nấu chè đậu xanh cho anh rồi, thời tiết nóng như vậy, giải nhiệt mùa hè”, Chu Nhược Giai kéo Diệp Bắc Minh, đi về phía cửa lớn phủ Diệp.
Lúc này, bên ngoài trăm mét.
Cửa tiệm cafe bên đường đối diện.
Hạ Nhược Tuyết đứng ở đó, toàn thân run rẩy, nước mắt trong hốc mắt không ngừng rơi xuống.
Tôn Thiến ở bên cạnh nổi giận lôi đình: “Kẻ phụ bạc, tên đàn ông thối tha! Sao… sao anh ta có thể làm như vậy?”
“Tên đàn ông thối tha! Quá thối tha!”
“Hôm trước còn ngủ với cậu… Hôm nay liền ôm người phụ nữ khác!”
Ngày hôm qua ở Kim Lăng, Hạ Nhược Tuyết nhìn thấy Diệp Bắc Minh vội vã rời đi, lo lắng anh xảy ra chuyện.
Cả ngày đều mất hồn mất vía!
Vì vậy, còn chưa kịp xin nghỉ ở công ty, cô ta đã mua vé tàu cao tốc sớm nhất chạy thẳng đến Giang Nam.
Hỏi thăm một hồi, cô ta mới biết, phủ vua Giang Nam đã thành phủ Diệp.
Cửa canh phòng nghiêm ngặt, Hạ Nhược Tuyết không dám làm bậy, chỉ có thể ở cửa chờ Diệp Bắc Minh xuất hiện.
Diệp Bắc Minh vừa quay về, lúc cô ta muốn đi đến thì nhìn thấy cảnh tượng này.
Trái tim Hạ Nhược Tuyết như muốn tan vỡ, nước mắt rơi tí tách, cô ta cắn môi không nói một lời!
“Cậu khóc gì nữa?”
Tôn Thiến tức giận.
“Đúng là kẻ phụ bạc! Vừa thả thính cậu, vừa ở bên một người phụ nữ khác”.
Hạ Nhược Tuyết lắc đầu: “Tớ biết cô gái kia, Chu Nhược Giai”.
“Bạn cấp ba của chúng ta, hình như tớ nghe nói Bắc Minh có hôn ước với cô ta”.
“Không ngờ là thật…”
Tôn Thiến càng tức giận: “Cái gì? Anh ta có hôn ước với người khác mà còn qua thả thính cậu?”
“Tên khốn này! Đi, chúng ta đi nói chuyện với anh ta!”
Hạ Nhược Tuyết lập tức hoảng hốt, không ngừng lắc đầu: “Không được, không… tớ không muốn”.
Cô ta không biết dùng thân phận gì để đối mặt với Diệp Bắc Minh!
“Nhược Tuyết, cậu sợ cái gì?”
Tôn Thiến rất giận dữ: “Cậu đâu kém hơn Chu Nhược Giai kia!”
“Cậu da trắng xinh đẹp chân dài, ngày xưa hồi đi học, người theo đuổi cậu xếp hàng dài từ Trung Hải đến Long Đô!”
“Không được, tớ nuốt không trôi cục tức này!”
“Bạn tốt của Tôn Thiến tớ không thể bị tên xấu xa như vậy phụ lòng!”, Tôn Thiến tính khí nóng nảy, ngực phập phồng vì kích động.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...