Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Đến thẳng nơi sâu nhất của rừng rậm Âm Ảnh!
Phía trước.
Rừng rậm biến mất.
Một cái hang đen xì khổng lồ xuất hiện trước mắt.
Như vực thẳm thông đến nơi sâu dưới địa ngục, bị bóng tối nuốt chửng hoàn toàn!
Vị trí mà Long Đế đánh dấu, chính là nơi này.
Diệp Bắc Minh vừa lại gần bên rìa vực thẳm.
Đột nhiên.
Trong vực thẳm màu đen xuất hiện hai con ngươi màu máu.
Soạt!
Một con rắn có lớp vảy màu đen từ vực sâu chui ra, há to cái miệng như bồn máu lao về phía Diệp Bắc Minh nhanh như điện giật!
Diệp Bắc Minh bị đánh bay ra xa, lồng ngực đau rát.
Anh nhìn phía trước với vẻ mặt chấn hãi: “Vãi, con rắn này to thế?”
Con rắn này ít nhất dài đến hơn trăm mét, đường kính ít nhất phải hơn hai mét.
Hai con mắt giống như bồn nước.
Vị trí cái đầu còn có thứ gì lồi lên giống như sừng rồng.
Rõ ràng không phải là con trăn bình thường!
Cả nửa thân mình của nó thò ra vực sâu đen xì, âm lạnh nhìn chằm chằm kẻ xâm lược Diệp Bắc Minh!
Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cẩn thận, ma thú cấp năm, Cự Lân Giao!”
“Cấp năm?”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Tương đương với cảnh giới nào của võ giả?”
“Đại khái là Võ Đế đỉnh phong!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời.
Vù!
Trong phút chốc.
Cự Lân Giao hung ác nhào tới, mang theo mùi tanh kinh khủng, tốc độ nhanh như chớp.
Diệp Bắc Minh quát lớn: “Thương Long Trảm!”
Một đạo kiếm khí thô to gần bằng Cự Lân Giao chém ra.
“Gào!”
Cự Lân Giao gào thét, ỷ vào lực phòng ngự kinh người của vảy, không thèm tránh né.
Một cảnh tượng cực kỳ khiếp sợ xuất hiện!
Khoảnh khắc Cự Lân Giao tiếp xúc với kiếm khí, máu thịt nó như một lớp giấy.
Phụt!
Đầu rắn bị chia thành hai, trực tiếp bị một kiếm của Diệp Bắc Minh chém chết!
Diệp Bắc Minh bất ngờ: “Má, chẳng phải nó là ma thú cấp năm sao?”
“Sao lại bị một kiếm của tôi giết trong nháy mắt?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...