Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Huyết ảnh cười lạnh: “Tôi là ai bà không cần biết, bà chỉ cần biết tôi sẽ đích thân đến giết bà!”
“Sợ hãi đi, hưởng thụ cho tốt, thời gian không còn nhiều đâu!”
Vèo!
Huyết ảnh hóa thành một thanh kiếm sắc bén, đâm về phía tim Tôn quý phi.
“Kẻ nào dám ngang ngược ở đế quốc Thanh Long của tôi, tự tìm cái chết!”
Một lão giả tóc hoa râm đứng chắn trước mặt Tôn quý phi, đánh ra một quyền.
Ầm!
Huyết ảnh trong nháy mắt chôn vùi.
Tôn quý phi bị dọa sợ mặt cắt không còn một giọt máu: “Đây… đây rốt cuộc là tà thuật gì?”
Lão giả tóc hoa râm nhìn huyết ảnh tan đi, mặt đầy khiếp sợ: “Sao có thể, đây là thuật cấm kỵ của thời kỳ cổ đại, đã thất truyền từ lâu, bây giờ sao vẫn còn có người biết!”
“Báo!”
Đột nhiên.
Một thái giám vội vã xông vào, quỳ sụp xuống đất: “Quý phi nương nương, bốn nghệ nhân truyền về tin tức mới nhất”.
“Đã tìm ra được người giết chết Bát hoàng tử, hắn tên là Diệp Bắc Minh!”
“Đây là tất cả tài liệu và chân dung của hắn!”
Đã có tin tức về người giết con trai bà ta!
Ánh mắt Tôn quý phi tràn đầy tia máu: “Trình lên!”
“Rõ!”
Tài liệu về Diệp Bắc Minh rất nhanh được bày trước mắt Tôn quý phi.
Cúi đầu nhìn!
Tôn quý phi và tất cả lão giả đều ngây ra.!
Người trong hình thật bất ngờ chính là huyết ảnh vừa nãy!!!
Lão giả mặt đầy nghi ngờ, miệng lẩm bẩm cái tên vô cùng xa lạ: “Diệp Bắc Minh?”
“Ha ha, thú vị”.
“Thuật cấm kỵ lại xuất hiện ở giới thế tục?”
Nguyên thần của Tư Không Liên Thành chôn vùi.
Thi thể nằm dưới đất, sắc mặt dữ tợn, trước khi chết chịu phải nỗi sợ hãi cực lớn!
Diệp Bắc Minh gọi Thẩm Hạc đến dọn sạch sẽ thi thể.
Rồi dẫn theo Tôn Thiến chưa hoàn hồn về phòng.
Một luồng nội lực bắn vào cơ thể Tôn Thiến.
Cô ta mới dễ chịu hơn chút.
Dù như vậy Tôn Thiên vẫn run rẩy.
Hai tay ôm đầu gối!
Dúm dó ở đó.
Cảnh tượng vừa rồi quả thật đã hù dọa cô ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...