Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
“Ừm”.
Thư ký Tiền gật đầu mạnh, lùi lại nửa bước, nhường ra một chỗ đứng.
Một người đàn ông trung niên xuất hiện trước người Diệp Bắc Minh.
Mang theo ý thù địch thoáng qua!
Giờ Diệp Bắc Minh mới chú ý đến phía sau thư ký Tiền.
Có một người đàn ông trung niên.
Tu vi võ tôn trung kỳ.
Ông ta tỏ vẻ mặt ngạo mạn lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, tôi tự giới thiệu trước”.
“Tôi là Tống Trí Vân, đại diện cho gia tộc người canh giữ, cậu…”
Diệp Bắc Minh chẳng thèm nghe người này nhiều lời.
Trực tiếp nhìn thư ký Tiền: “Thư ký Tiền, sau này không phải người nào cũng dẫn đến chỗ tôi đâu đấy”.
Thư ký Tiền ngẩn người.
Tống Trí Vân nói được một nửa liền dừng lại, tức giận nhìn Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, cậu thật to gan!”
“Tôi thay mặt gia tộc người canh giữ của Long Quốc đến đây, cậu dám coi thường tôi như vậy?”
“Được!”
“Được lắm!”
Ánh mắt Tống Trí Vân âm trầm: “Đã như vậy, tôi cũng không muốn tiên lễ hậu binh với cậu nữa”.
Ông ta trực tiếp lấy ra một cuộn sớ giống như thánh chỉ.
Mở ra đọc: “Diệp Bắc Minh, lạm sát vô số võ giả, tội thứ nhất!”
“Vi phạm quy tắc võ đạo, tội thứ hai!”
“Giết vào gia tộc người canh giữ, tội thứ ba!”
“Coi thường tôn nghiêm người canh giữ, tội thứ tư!”
“… tội thứ năm!”
…
“… Tội thứ mười tám!”
Tống Trí Vân đọc hết một hơi ra mười tám tội chứng của Diệp Bắc Minh.
Vượt ngoài dự liệu là, lần này Diệp Bắc Minh lại không ngắt lời.
Đứng ở đó nghe hết!
Tống Trí Vân thấy Diệp Bắc Minh không nói gì, còn tưởng anh bị hoảng sợ.
Nở nụ cười ngạo mạn: “Diệp Bắc Minh, nghe thấy mười tám tội chứng của mình rồi chứ?”
“Đây là những tội chứng do đích thân các vị lãnh đạo người canh giữ liệt ra!”
“Nếu cậu biết điều, lập tức theo tôi đi gặp các vị lãnh đạo người canh giữ”.
Ông ta nhướn mày cười hung dữ: “Nói không chừng, cậu còn có cơ hội sống!”
Diệp Bắc Minh tỏ vẻ mặt lạnh lùng: “Người canh giữ là cái thá gì, bọn họ có thể định tội cho tôi sao?”
“Cậu!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...