Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Bọn họ nằm mơ cũng không dám tin, nhà họ Long lại có ngày hôm nay!
Diệp Bắc Minh không thèm nhìn đến đám người họ nhà Long, ánh mắt dừng ở vị trí chính giữa trong đám đông.
Một ông lão chống cây trượng đầu rồng.
“Cửu Thiên Tuế?”
Và một người đàn ông mặc khoác áo choàng màu đen, đeo mặt mạ màu đỏ máu dữ tợn: “Vả cả ông, điện chủ Huyết Hồn?”
Điện chủ Huyết Hồn cứ vậy nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ mặt lạnh lùng: “Mày không nên đến nơi này, nếu mày không xông vào cấm địa nhà họ Long, có lẽ còn có thể tung tăng mấy ngày”.
“Hôm nay mày đến đây, chắc chắn là tự mày tìm cái chết!”
Diệp Bắc Minh cười: “Cái đồ giấu đầu hở đuôi, cũng dám nói khoác mà không biết ngượng?”
Anh trực tiếp ra tay, trong chớp mắt xuất hiện trước người điện chủ Huyết Hồn, giơ tay tóm về phía bả vai của ông ta.
“Suýt!”
Điện chủ Huyết Hồn hít khí lạnh.
Tộc độ nhanh quá!
Ông ta muốn phản kháng, nhưng không kịp, cơn đau truyền đến.
Bả vai lập tức tê liệt!
Phập!
Một tiếng giòn tan vang lên, điện chủ Huyết Hồn kêu thảm một tiếng, bả vai trực tiếp nổ tung.
Máu thịt lẫn lộn!
Cơ bắp nổ tung, lộ ra xương trắng.
Vị cường giả đứng thứ hai trăm trên bảng xếp hạng ngầm này lại bò dưới đất giống như chó chết.
“Điện chủ!”
“Giết!
Trong bóng tối có ba mươi mấy người xông ra, toàn thân mang theo huyết khí.
Đều là cao thủ hàng đầu của điện Huyết Hồn.
Nhưng trước mặt Diệp Bắc Minh, thì chẳng đáng nhắc đến.
Kiếm Đoạn Long trong tay quét ngang một lượt, đám quân tinh nhuệ của điện Huyết Hồn xông lên lập tức bỏ mạng!
Hóa thành sương máu.
“A…”
Đám đàn bà con gái nhà họ Long thấy cảnh này, sợ đến rút lui về phía sau đàn ông.
Phần lớn đàn ông nhà họ Long nôn ọe không ngừng.
Bọn họ ở vị trí cao đã lâu, đâu từng nhìn thấy cảnh tượng tanh máu thế này?
Phập!
Diệp Bắc Minh giơ chân đạp bay điện chủ Huyết Hồn: “Có biết tại sao tôi không giết luôn ông không?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...