Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Vốn là tàu sân bay nghỉ phép, trong nháy mắt biến thành địa ngục nhân gian.



“Long Soái, đại quân Hùng Quốc phía đông bị thất bại, đang rút lui về phía Gia Quốc!”

“Long Soái, tàu sân bay Lang Quốc phía nam bị thương nặng, bây giờ đang rời khỏi vùng biển của chúng ta”.

Diệp Bắc Minh đứng ở đầu thuyền, vung tay: “Đừng bỏ qua cho người Lang Quốc, đánh chìm bọn họ!”

“Rõ!”

Quan truyền lệnh kích động đến mức toàn thân run rẩy.

Trong mắt đều là ánh sáng sùng bái!!!

Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!

Anh ta chỉ muốn hét lớn một tiếng, Long Soái lợi hại!

“Long Soái, chiến hạm của Thúy Quốc tan rã, đã thất bại hoàn toàn!”


Diệp Bắc Minh lạnh lùng nói: “Chém chết hết, không chừa một mống!”

“Rõ!”

“Long Soái, Tượng Quốc đầu hàng!”

“Gió chiều nào xoay chiều đó, kẻ đầu hàng chém đầu hết, treo trên cột buồm!”

Con ngươi Diệp Bắc Minh lạnh băng: “Đồng thời, thông báo cho Tượng Hoàng, trong ba ngày đích thân đến gặp tôi giải thích hẳn hỏi”.

“Nếu không sáu trăm ngàn đại quân chiến đội Tu La lập tức chiếm Tượng Đô!”

Vang dội, ăn nói có khí phách!

Vô số các tướng sĩ của chiến đội Tu La cơ thể run rẩy, toàn thân nổi da gà.

Mặt đỏ tới mang tai, miệng thở hổn hển!

Trong lòng lẩm bẩm hai chữ ‘Long Soái’.


Chiến hạm phá nước, nhanh chóng tiến về phía trước.

Đám người Phương Chấn đứng phía sau toàn thân run rẩy nhìn bóng lưng người đàn ông.

Bọn họ biết hôm nay sắp tạo nên lịch sử!

“Trời ơi, Long Soái… còn cứng rắn hơn cô Tu La! Loại khí phách này đến cô Tu La cũng không dám làm như vậy?”

Trong lòng Phương Chấn kêu gào.

Trong lòng toàn thể tướng sĩ chiến đội Tu La đều ở đây gào thét.

Cuộc chiến hôm nay quả thật sảng khoái chưa từng có.

Tất cả phẫn uất trong lòng đều phát tiết ra ngoài.



Lúc này.

Thủ đô Gia Quốc.

Một đám tầng lớp cấp cao Lang Quốc, Hùng Quốc, Thúy Quốc đang tổ chức một tiệc rượu cao cấp.

Đột nhiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui