Đồ Đệ Của Nữ Ma Đầu Lại Là Thầy Phong Thủy


Có ông lão bán đồ cổ bằng ngọc, mặt dây chuyền, sách cổ.




Có lao động nhập cư vừa đào được đồng xu cổ, kiếm cổ và bình đất từ công trường lên.




Có cả hòa thượng bán đồ bằng ngọc, thuận tiện khai quang cho khách.



Hay thầy tướng số đeo kính râm mắt tròn bói toán, xem tướng, đặt tên…



Có lang băm xiếc khỉ bán thuốc cao…



Trương Mặc Vũ liếc mắt liền thấy hòa thượng.





Hòa thượng này vô cùng trẻ trung, mặc một thân trang phục trắng tinh như tuyết, xem ra không dính chút bụi trần, toát lên vài phần phong thái thần tiên, trước mặt bày một gian hàng bán đồ bằng ngọc.




Pháp hiệu của anh ta là Bát Thập Bát, chuyên bán những món đồ bằng ngọc đã được khai quang ở con phố đồ cổ này.




Đồ ngọc của người khác mười đồng một món, đồ ngọc của anh ta hở ra là , nhưng công việc mua bán lại khá phát đạt.




Bát Thập Bát cũng được coi là bạn bè của Trương Mặc Vũ, gian hàng của hai người được dựng nằm cạnh nhau.



Nghe nói hòa thượng tốt nghiệp từ một trường đại học danh tiếng, vì thích một nữ giáo sư sáu mươi tuổi, khăng khăng muốn lấy người ta làm vợ nhưng bị người nhà chồng của bà ấy phản đối, cuối cùng phẫn nộ quá đỗi mà lựa chọn xuất gia, không biết làm thế nào lại lưu lạc tới phố Ngọc Bình bày quầy hàng bán đồ ngọc khai quang.




“Chào buổi sáng, Bát Thập Bát!”, Trương Mặc Vũ chào hỏi.





Hòa thường khẽ gật đầu: “A dì đà phật, pháp hiệu của bần tăng thay đổi rồi, pháp hiệu hiện tại là Cửu Thập”.




???



Trong đầu Trương Mặc Vũ tràn ngập dấu hỏi chấm, pháp hiệu này còn có thể đổi được sao?



Lúc này hòa thượng nói: “Hôm qua tình cờ gặp được một cặp chị em muốn giúp đỡ khai quang, nên pháp hiệu hôm nay của bần tăng là Cửu Thập”.




Trương Mặc Vũ kinh ngạc: “Trời đất, khai quang của anh là khai quang đàng hoàng đấy à?”


“A di đà phật, người xuất gia chỉ luận về duyên phận”.




Trương Mặc Vũ thầm khinh bỉ: “Duyên phận quái quỷ gì, đúng là tên hòa thượng háo sắc!”



Lúc này Cửu Thập đẩy một phần cháo thịt bò bên cạnh cho Trương Mặc Vũ: “Ăn chút gì đi, đây là đồ một vị nữ thí chủ vừa tặng, tôi nói tôi không ăn thịt nhưng cô ấy nhất quyết để lại”.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận