Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!
Bạch Nhất Quân cảm thấy thật bất lực nhìn cái vị nào đó đang rất không hình tượng ngồi vắt vẻo trên ghế ôm lấy đĩa điểm tâm đáng lẽ ra là của hắn ăn một cách ngon lành.
Qua một hồi lâu, hắn rốt cuộc không nhịn được nữa liền lên tiếng: “Ngươi đến đây để ăn sao???”
“Không.” Mặc Viên bỏ một miếng bánh vào miệng trả lời cực kì dứt khoát.
“Vậy ngươi đang làm gì???” Cơ mặt Bạch Nhất Quân không ngừng co giật.
“Ăn.” Mặc Viên đáp một cách chắc chắn.
Bạch Nhất Quân: “……” hắn còn có thể nói gì nữa đây???
“Không cần nhìn ta như vậy. Ta đến đây thật sự không phải để ăn…” Tiếp tục nuốt xuống một miếng bánh lớn, uống xuống một ngụm trà, Mặc đại cô nương cực kì bình tĩnh nói.
Bạch Nhất Quân nhéo mi tâm, đau đầu không thôi. Còn dám nói không ăn??? Vậy đĩa bánh sắp thấy đáy kia là do hắn ăn sao???
Ăn xong đĩa bánh hoa hồng, Mặc Viên tiếp tục tấn công tới lồng bánh quế hoa bên cạnh, vừa nhai nhồm nhoàm vừa nói: “Ngươi muốn ăn thì có thể tới đây mà ăn. Đừng dùng ánh mắt như vậy nhìn ta, rất mất khẩu vị nha!!!”
Trên trán Bạch Nhất Quân xuất hiện ba vạch đen hoa hoa lệ lệ: “Ta ngược lại thấy ngươi ăn cực kì ngon miệng thì có…” -.-
“Có sao???” Cắn một mẩu bánh lớn, nàng sờ sờ cằm làm vẻ suy tư: “Nhưng cũng đúng thôi. Lúc nãy chẳng qua là ta nhìn ngươi hơi lâu một chút tiện thể bình luận một chút vậy mà ngươi ta gì mà mặt dày mặt dạn, không biết xấu hổ, không hề có phong thái của một cô nương gia….. Ngươi nói như vậy làm ta rất đau lòng nha!!! Cho nên ta phải ăn để bù đắp lại tâm hồn nhỏ bé đã bị ngươi thương tổn nga ~”
Bạch Nhất Quân: “……”
Nhìn cái vị nào đấy đang không ngừng ăn, khóe miệng Bạch Nhất Quân không ngừng co giật. Nàng nói như thể hắn là tội đồ vậy. Cái gì gọi là tâm hồn nhỏ bé bị hắn thương tổn??? Hắn chỉ nói một câu da mặt dày mà con thỏ ngố này lại suy nghĩ ra một đống vấn đề vậy sao??? Cũng quá giỏi suy diễn rồi đi!!!
Còn có cái gì mà phong thái cô nương gia??? Làm ơn đi, từ lúc hắn gặp nàng tới giờ có bao giờ nàng thể hiện mình là một cô nương sao??? Nhìn như một tiểu lưu manh thì có!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...