Đồ Cứng Đầu Yêu Anh Chưa?


- TẤT CẢ TRẬT TỰ.
Cả cái lớp Mã Vy đang xì xào bán tán , nhắc nhở nhau làm bài tốt , đồng thời lén dặc nhau nhớ có thông tin bài làm thì “chia sẻ” tận tình. Cô giáo chủ nhiệm cầm cái thước gỗ dài đập bàn , phối hợp cùng với thanh âm rất ư “bay cao bay xa” của cô giáo làm cho cả lớp lập tức im phăng phắc.
Cô giáo thấy sự có mặt của Hội trưởng và một người theo sát anh , liền dịu giọng lại 180* , nhắc nhở các em học sinh :
-Kỳ thi này lớp ta vinh dự được Hội Trưởng ban đại học xuống trông thi nên, mọi người làm bài nghiêm túc nhé.
Nói rồi cả lớp lại lao nhao lên :
-Gì ! Thế này tại liệu lại mốc xanh lên mất !!
- Số đen quá trời ! đụng ngay tên kỹ mắt kỹ tay này.
-@@$^&^%$%&^....

Riêng mình Mã Vy thì thôi rồi , la dời la đất, tối hôm qua vừa tình cảm là thế , bây giờ nhìn mặt là lại ngượng chín người , làm sao mà học được. Quay sang nhìn cô bạn đang thẩn thơ cười tủm tỉm một mình liền huých nó cái đau điếng:
-Ôn gì chưa chị hai mà ngồi cười tủm tỉm suốt thế ?
Lại cười tủm tỉm nhìn Mã Vy tít mắt :
-Ta được Dạ Vũ nhà người dạy rồi , ngươi không cần lo. Mà cảm ơn ngươi thật. Hí hí , bây giờ ta và Vũ nhà ngươi thân thiết lắm. Trời ơi bản mặt đẹp trai ấy....
Không chịu nổi cái con bạn đang ca tụng vẻ đẹp thiên thần của Dạ Vũ , Mã Vy liền nhìn xung quanh “bắt tay cộng tác” vào giờ thi.
-IM LẶNG HẾT !
Cô giáo chủ nhiệm lại cất tiếng ca làm cả làm ai nấy ngồi ngắn lại , khiếp vía bà này , toát cả mồ hôi hột. Đến ngay cả tảng băng Nguyệt Phong cũng phải xám mặt với bà cô này.
Cô giáo yên tâm dời khỏi lớp thì tên đi cùng Nguyệt Phong liền nhanh tay phát đề ọi người. Riêng đến Mã Vy hắn lại loay hoay lấy một tờ đề khác làm Mã Vy ngờ ngờ. Cầm tờ đề lên xem tức khắc khuôn mặt Mã Vy đanh lại như sáp nến , cứng nhắc nhìn tên Nguyệt Phong đang ung dung ngồi uống nước trên bàn giáo viên , liếc mắt nhìn cô vẻ “không cần cảm ơn”
Đề thi của cô là đề toán cấp 2 với mấy dạng bài dễ ẹc nhắm mắt cũng xong, vứ biết ơn , vừa xấu hổ , Mã Vy cặm cụi làm , thấy thế mấy vệ tinh bên cạnh liền quay xuống “hỏi thăm” nhưng Mã Vy đành dày mặt nói dỗi :
-Xin lỗi mình không cùng đề với bạn.
Phù ! May là bọn họ tin hết không thì.... phòng kỷ luật thẳng tiến.
45 phút ngồi làm bài thì Mã Vy mất có 20phut làm xong tờ đề kia nên rảnh rỗi nằm nhoài ra ngủ khì. Bỗng từ đâu một tờ giấy nhắn hồng đậu ngay trên bàn cô , làm cô cau mặt , miễn cưỡng đọc. Và tất nhiên chủ nhân của nó không ai khác là tên Nguyệt Phong kia :
“Hết giờ xuống sân anh đón về. Không được la cà.”
Vo tròn tờ giấy lại vứt xuống sàn và thủ tiêu lập tực Mã Vy hậm hực ngủ tiếp. Cái tên này cứ làm như cô ham chơi lắm không bằng mà phải dặn dò thế nữa.
-Con lợn! Dậy đi nhanh lên.

Bị ai lay cật lực, Mã Vy liền bật dậy cảnh giác , hét tướng lên :
-Bài tôi đây , bài tôi đây , thu đi !
Im lặng. Cả lớp học vắng tanh , có mỗi mình tên Nguyệt Phong đang đứng cạnh cô nhìn cô với anh mắt người ngoài hành tinh.
Ngại ngùng gãi gãi đầu , Mã Vy nhìn Nguyệt Phong lấm lét :
-Ế ! Mọi người về hết rồi à? Nhanh nhỉ.
Kéo Mã Vy dậy rời khỏi lớp , giọng vẫn không quên trách móc :
-Nếu anh không tạt qua lớp em chắc em cũng ngủ đến mai luôn nhỉ!
Cùi gằm xuống ngượng, Mã Vy thầm rủa con bạn , đi đâu mà kệ bạn bè ngủ trương xác ở lớp thế.

Ngồi trên xe nhìn ra đường , Mã Vy ngạc nhiên, đây không phải đường về nhà , quay sang nhìn Nguyệt Phong định hỏi thì anh đã cướp mất lời cô :
-Hôm nay tập đoàn Chấn Gia có tiệc. Với cương vị vợ chưa cưới em cũng phải đến dự.

Há hốc mồm không nói được gì. Trên xe lập tức im lặng nhưng nụ cười trên môi Nguyệt Phong ngày càng quỷ quyệt hơn.

Nguyệt Phong dẫn Mã Vy vào một trung tâm rất đẹp và lộng lẫy , đưa cô ra đến cửa một phòng trắng toát mà hoa hoè dải đầy phô trương thì dừng lại để một cô gái trẻ , mặc váy ngắn nhưng vô cùng lịch sự dắt cô vào trong. Còn anh đi sag mấy cửa hàng váy trong trung tâm trọn cho cô mấy cái.
Trong lúc Nguyệt Phong thong thả đi khắp dãy cửa hàng có thương hiệu nổi tiếng thì MÃ Vy trong căn phòng kia bị xoay như chong chóng. Nào gội đầu rồi sấy tóc , uốn tóc. Mặt cô bị họ phớt đủ cá loại kem phần làm cô hắt xì không ngừng.
Với cô , mấy chuyên gia trang điểm , làm tóc chẳng phải làm gì nhiều , vì ai đó đã chỉ thị chỉ lần làm cho thật nhẹ nhàng , tự nhiên nhất có thể là được.
Xong khâu làm tóc , trang điểm , họ lại đẩy cô sang khâu mặc quần áo. Cơ mà lúc nào Nguyệt Phong đang ngồi chễm chễ trên sô pha đỏ chót của cửa hàng , bên cạnh là dàn cô gái trẻ trung xinh tươi , mỗi cô cầm một bộ , đưa anh xem , chọn rồi để Mã Vy mặc.
Hết váy xanh váy đỏ váy hồng , cuối cùng anh chọn cho cô một chiếc váy trắng ngắn đơn giản , xoe ra, ở eo quấn một dải lụa vàng kiêu sa. Váy quân nên ở rìa áp ngực cô là những đường lượn sóng rất tinh tế , nhẹ nhàng.
Nguyệt Phong nhìn cô từ đầu đến chân một liếc , trong lòng tim đập mạnh. Anh chưa nhìn thấy cô xinh đẹp thế này. Nhưng ngoài mặt anh chỉ nhếch môi cười mị hoặc. Rồi kéo tay cô đi đến bữa tiệc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui