Thời gian sau, Kỳ La mới biết được, Quý Phượng Lâm bức chính mình quá tàn nhẫn, đã chuẩn bị ba mươi năm, cô không nghĩ ra, hắn vẫn luôn chờ đợi, chờ đến chết.
Khoảng thời gian trước, Kỳ La thuê nông trường trồng hoa, hoa hồng, cũng là vì chuyện này, hắn biết rốt cuộc cô cũng buông tha chính mình.
Vốn dĩ kế hoạch của hắn là muốn Lục Trần Hạc đưa hắn tới đây, ngày hôm sau trở về sẽ vừa lúc gặp được Kỳ La ở bãi đỗ xe.
Sau đó hắn sẽ khen hoa cô trồng vài câu, cô thông minh như vậy, nhất định sẽ hạ bậc thang xuống.
Lại không nghĩ rằng, vào lúc đêm muộn, hắn đã nghe được khát vọng của cô đối với hắn, đàn ông mà nghe được âm thanh như vậy, đều sẽ không thể khống chế chính mình, qua tìm cô một chuyến.
Hắn nghĩ sẽ lạnh nhạt với cô một chút, nhưng ' người khác ' là lý do thật không phải do hắn cố ý, mà do Kỳ La quá để ý xem hắn có thật có "người khác" hay không, cho nên mọi chuyện cứ diễn ra tự nhiên như vậy, cũng là hai từ này, thiếu chút nữa đã làm cô đau khổ muốn chết.
Không ai có thể chịu đựng nổi người mình yêu có"Người khác".
Cô chỉ cần tưởng tượng người từng là của mình ở bên cạnh người khác, cô liền xong rồi.
Kỳ La xong rồi, cô rốt cuộc không bỏ được Quý Phượng Lâm, cô nhận.
Sau những ngày tháng đó, bên ngoài truyền nhau rằng Quý Phượng Lâm và Kỳ La là quan hệ đồ chơi, Kỳ La không giải thích, cô đã học được thoải mái đối mặt với thành kiến.
Cũng không biết rằng trong mắt họ, đồ chơi chính là Quý Phượng Lâm.
Quý Phượng Lâm cắn lỗ tai của Kỳ La, nói: "Bọn họ nói, tôi yêu nhất là em, em cảm thấy đúng không?"
Kỳ La nhàn nhạt cười: "Vậy anh sẽ ngủ trong lồng sắt sao?"
Quý Phượng Lâm liền đi vào lồng sắt lớn, mặt hướng về phía cô, mở ra hai tay, ngã vào giữa đống lông chim màu trắng, nửa bả vai trần như ẩn như hiện, phía trên xăm cây tử đằng và tên cô.
Việc này và tính cách của hắn chẳng hề có quan hệ, hiện tại hắn là đồ chơi của Kỳ La, cũng vĩnh viễn sẽ là đồ chơi của Kỳ La.
Trò chơi đến đây kết thúc.
The end.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...