Đồ Chơi


Quý Phượng Lâm ra về sau nửa đêm, nghe tiếng động được truyền tới từ cửa ra vào, tiếng đóng mở cửa được một lúc cô mới đi ra, bây giờ đã không còn thấy Quý Phượng Lâm nữa.

Kỳ La đi tới sô pha ngồi xuống ôm lấy hai chân, chìm vào trong bóng tối, ngồi thẳng tới hửng đông.

Lúc Trần Thư Ý rời giường, Kỳ La đã làm xong bữa sáng, cũng đã thay một chiếc váy màu tươi sáng.

Đứng soi gương nhìn chiếc váy đang mặc, cô phát hiện ra đã lâu rồi mình chưa mặc váy với một gương mặt sáng ngời như vậy, chắc hẳn vì khuôn mặt này đã lâu rồi không được vui vẻ sao?
Thôi không nhìn nữa.
Công ty mới cách nhà không xa lắm, cô ngồi tàu điện ngầm, phương tiện công cộng rất tiện, hôm nay vừa tới công ty, đụng mặt nhân viên ngay cửa ra vào, cô gái nhỏ rất lễ phép, thấy Kỳ La nhảy nhót chạy như bay tới, ôm lấy cánh tay cô: "Chào sếp".

Kỳ La: "Sớm vậy."
Cô gái nhỏ ngáp một cái: "Thật là quá sớm, chỗ em ở hơi xa, thức dậy quá khó khăn, sao công ty này không phải 12 giờ mới vào làm cơ chứ, cũng may thời tiết đã ấm áp, còn có thể dậy được, mùa đông đúng là muốn chết".
Kỳ La: "Nếu cô làm hạng mục tôi giao hoàn thành vượt chỉ tiêu, tôi sẽ nói với Trần tổng, cho cô 12 giờ mới tới công ty".

Cô gái nhỏ nhảy dựng lên hôn vào má Kỳ La:" Sếp thật sự quá tốt, em thích sếp quá đi mất".

Kỳ La sờ tay lên mặt lau đi vết son màu hồng của cô gái nhỏ:" Người khác thấy thì sao".


Cô gái nhỏ xoa xoa má cô: "Nhìn thấy chắc sẽ nói em hôn, bọn họ sẽ tin thôi, bởi vì sếp cũng làm gì có bạn trai, cho dù có thì bạn trai cũng không tô son rồi hôn, haha".

Quý Phượng Lâm trước kia cũng tô son cho cô, động tác rất chậm và tỉ mỉ, như không hề có sai lầm, vừa tô son xong thì hôn cô, làm vệt son dính cả ngoài miệng, nói thật, lúc đó trông có chút gợi cảm.

Đàn ông tô son môi cho bạn chính là một loại gợi cảm thật sự, nếu người đàn ông đó còn vừa đẹp trai và có điều kiện, thì đúng là trí mạng.
Cô gái nhỏ nhìn thấy cô đang thất thần, duỗi tay quơ quơ trước mặt cô:
"Sếp à, đang nhớ anh nào sao?"
Kỳ La hoàn hồn: "Không có."
Cô gái nhỏ cười cười: "Nhớ cũng có việc gì đâu, cũng đừng là Trần tổng là được, hắn thích chị chị đã thấy chưa? Ngày hôm qua còn đứng giữa mấy anh chàng bên kỹ thuật nói muốn mời chị đi ăn trưa, em núp sau núi giả nghe thấy được".

Kỳ La giữa trưa không có nhiều thời gian, không rảnh cùng hắn đi ăn cơm:
"Giữa trưa tôi gọi cơm hộp".

Cô gái nhỏ ' ai nha ' một tiếng: " Ngoài mang cơm nhà đi chính là cơm hộp, đây là sinh hoạt của một cô gái sao?"
Kỳ La: "Không có cách nào khác, sản phẩm mới sắp ra mắt, phải làm quá nhiều việc".

Cô gái nhỏ không nói nữa.
Sếp cô rất có khả năng, rất cẩn thận, cũng biết rõ cách tận dụng tối đa những ưu điểm của nhân viên, trong tay có nhiều tài nghuyên và phúc lợi, đi theo cô thấy dễ chịu, lại học hỏi được nhiều, quan trọng cũng không có áp lực.

Người đã tốt, tất nhiên người theo đuổi cũng nhiều, đã là người đã trưởng thành, bề ngoài chỉ là một phần, nhân cách và sự độc lập, linh hồn thuần túy mới thật sự hấp dẫn những người khác.
Kỳ La tới công ty một tháng, không riêng gì năng lực, có thể một mình đảm đương được công việc, ánh mắt đàn ông ở đây đều bị cô câu đi hết rồi.

Đây là công ty về Internet, lập trình viên là nhiều nhất, cô cũng xuất thân từ lập trình viên,về khoản này Kỳ La đã như muốn mệnh họ rồi.

Nhưng mà từ hôm nay trở đi, khả năng bọn họ đều sẽ chết tâm, bởi vì Quý Phượng Lâm đến.
Làm việc đến giữa trưa, Kỳ La nhận được điện thoại của người đưa cơm hộp, vừa đi ra cửa thấy được Quý Phượng Lâm, hắn mặc một thân tây trang phẳng phiu, sạch sẽ, bắt bắt.
Cô quay đầu định đi.

Quý Phượng Lâm giữ chặt cánh tay cô:" Vẫn giận tôi?"
Mọi người sửng sốt, nghe được tin thi nhau chạy tới xem náo nhiệt cũng sửng sốt theo.
Đây là bạn trai của Kỳ La? cô ấy không phải độc thân sao?.

Kỳ La đã biết rằng Quý Phượng Lâm vô sỉ, không nghĩ tới còn đạt tới được trình độ này:

"Anh thật sự rảnh quá sao? có thể đừng quấy rầy tới cuộc sống của tôi không?"
Quý Phượng Lâm đang muốn nói, nhưng Kỳ La vẫn chưa nói xong:" Tôi xin anh đừng tới tìm tôi, nếu anh còn như vậy, tôi sẽ báo án".

Đang nói thì Trần tổng đi tới, nhìn thấy Quý Phượng Lâm, cũng không rảnh để ý tới biểu hiện của Kỳ La, kéo cô ra:" Kỳ La, đây là Quý Tiên Sinh, sao lại nói chuyện như vậy".

Lôi tay Kỳ La, hắn còn phải cười làm lành với Quý Phượng Lâm: "Ngại quá Quý tiên sinh, giám đốc sản xuất của chúng tôi dạo này cảm xúc không tốt".
Quý Phượng Lâm nhìn tay hắn vẫn giữ cánh tay của Kỳ La, nhăn hàng mi, đem người kéo trở về mình:"Nói chuyện là được, tay tôn trọng một chút".

Trần tổng ngốc, tất cả mọi người đều ngây ngốc.
Kỳ La giờ mới ý thức được, Quý Phượng Lâm không phải tới tìm cô.
Quý Phượng Lâm không biểu cảm, giờ đã là giữa trưa.

liền cầm tay cô dắt đi:" Ăn cơm".

Kỳ La rút tay bị hắn nắm ra: "Buông tay! tôi còn có việc chưa làm xong!"
Đây chỉ là lấy cớ, không nghĩ tới Quý Phượng Lâm trực tiếp hỏi Trần tổng: "Vừa rồi ở phòng họp tôi nghe lầm sao? Trần Tổng có kế hoặc năm nay đưa ra thị trường, nhân viên cả thời gian ăn trưa cũng không có?"
Trần tổng nở nụ cười hiền lành: "Làm gì có, là giám đốc Kỳ dốc sức quá, tôi cũng đã nói qua với cô ấy, trước hết hãy chăm sóc sức khỏe cho tốt, sau đó mới tới công việc.

Về sau tôi sẽ đốc thúc giám độc Kỳ ăn cơm đúng thời gian nghỉ".

Quý Phượng Lâm mỉm cười: "Vậy cảm ơn Trần tổng."
Kỳ La: "?"
Liên quan tới hắn ta sao? Hắn với cô có quan hệ gì?

Trần tổng lúc này đã hiểu, lập tức lấy lại biểu tình không xấu hổ:" Quý tiên sinh khách khí rồi".

Quý Phượng Lâm mạnh mẽ ép Kỳ La đi theo sau, nhân viên như tổ ong chạy tới cửa sổ, thẳng cho tới khi Quý Phượng Lâm mang theo Kỳ La lên chiếc xe chói mắt, tất cả đều không nói gì.

Cô gái nhỏ khá đắc ý: "Thấy chưa! sếp chúng ta chính là chân nhân không lộ tướng, mấy người như dựa vẹo nhân lúc còn sớm thu lại tâm tư đi, nhìn soái ca đó xem, so sánh cũng không bằng hahaha".

Mấy anh chàng lập trình viên nhìn nhau, chẳng ai muốn tiếp lời.

Tim đau quá.
Trần tổng vẫn còn đang đứng trươc cửa, nghĩ lại một màn vừa tồi, hắn nói bọn họ không có nhân tài, không có thị trường, sản phẩm này cũng chẳng bằng Đằng Tấn bán đợt thứ hai.

Nhiều công ty trực tiếp từ chối, có đi mời góp vốn cũng chẳng bao giờ nghĩ tới Quý Phượng Lâm.

Lên App store xếp hàng cũng trên thứ hai mươi, làm sao Quý Phượng Lâm có thể tìm được bọn họ, nháo nửa ngày hóa ra là ý của Túy Ông chứ không phải ở Rượu.
Lúc trước còn tò mò nghĩ đàn bà bản lĩnh như vậy sao có thể độc thân chứ.

Là hắn có mắt không thấy được kim vàng nạm ngọc..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui