Đồ chơi của yêu long

Chương 33: Tắm rửa
Chúc Vưu điều tức xong, vừa mở mắt liền rơi vào cặp mắt nước trong veo của Dung Khanh.
Dung Khanh giật mình, nhất thời xấu hổ nhanh chóng quay mặt đi, muốn giấu lại càng lộ nhìn vách đá bên phải.
Dung Khanh đã ngồi không một ngày, không có việc gì để làm, lúc vô cùng buồn chán đành phải nhìn xung quanh.
Sau khi đếm hết những vết cắt trên vách đá, ánh mắt bất giác dừng trên vật thể sống ngoài nàng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nào có nghĩ, mới đưa mắt nhìn hai lần, trùng hợp bị yêu long phát hiện.
Chúc Vưu nhìn sắc trời, thấy ngoài động tối đen như mực, tưởng rằng Dung Khanh lại đói bụng.
Hắn đứng dậy, bay đến trước mặt nàng, từ trên cao nhìn nàng.
Vốn định ném cho nàng hai cái bánh bao, nghĩ lại nên thay đổi khẩu vị cho nàng.
Hắn ném cho nàng một con gà nướng lớp da vàng óng, thịt mềm thơm giòn.
Dung Khanh cách lớp giấy dầu ôm lấy con gà nướng thơm lừng kia, mình không nói muốn ăn a.

“Này...cái này.” Dung Khanh ngước mắt nhìn Chúc Vưu muốn nói hắn không cần cho nàng đồ ăn, dù sao nàng cũng dùng phương pháp Tích Cốc.
Chúc Vưu liếc nhìn nàng một cái, giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ: “Ăn đi, không được để thừa, lát nữa ta tới kiểm tra.”
Hắn nói xong, lắc cái đuôi to lớn tiêu sái rời đi.
Dung Khanh ngửi mùi thơm, nuốt nước miếng, thực không có cốt khí ăn hết con gà nướng.
Cũng may, con gà này cũng không lớn lắm, Dung Khanh cũng không tính quá no.
Sau khi nàng ăn xong, vừa rửa tay sạch sẽ thì Chúc Vưu tới, vận là bộ dáng tư thái bễ nghễ.
“Ăn no rồi sao?” Hắn hỏi, giọng nói bình thường, nghe không ra cảm xúc thất thường của hắn.
“Ừ.” Dung Khanh gật đầu.
Chúc Vưu nâng đuôi quấn lấy vòng eo của nàng, mang nàng đến trên tảng đá trơn nhẵn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người chưa kịp ngồi vững, một dòng nước mạnh đổ thẳng xuống đầu.
Dung Khanh hoảng sợ, lau bọt nước dính trên mặt, đẩy ra những sợi tóc hỗn độn, nổi giận đùng đùng nhìn Chúc Vưu đang xem náo nhiệt, nhỏ giọng trách cứ: “ Sao ngươi cứ luôn bắt nạt ta vậy hả.”
Chúc Vưu cụp mắt nhìn nàng vì nước xối mà xiêm y ướt đẫm, lộ ra đường cong mạn diệu, hai v* đầy đặn dưới y phục ẩm ướt như ẩn như hiện, làm cho long căn dưới lân phiến rục rịch.
Yết hầu hắn chuyển động, nhưng mặt không đổi sắc, lạnh nhạt nói: “Trời không còn sớm, ngươi nên tắm rửa sạch sẽ.”
Dung Khanh cắn môi, nắm lấy xiêm y ướt đẫm, có chút tức giận, yêu long này rõ ràng đang khi dễ nàng.
Nếu muốn tắm rửa sạch sẽ, hắn có thể nhắc nhở nàng, nói muốn đưa nàng đi tắm, thay vì dùng nước dội thẳng xuống đầu mà không nói một lời nào.
“Trời tối rồi, đừng lề mề, mau tắm rửa.” Chúc Vưu dùng đầu đuôi chọc cái mông nhỏ Dung Khanh, lạnh giọng thúc giục nàng.
Dung Khanh nhạy cảm rụt lại mông, nàng dịch sang một bên, né tránh đuôi rồng, bắt đầu tắm rửa.
Nàng hơi ngại ngùng nên đưa lưng về phía Chúc Vưu tắm rửa.
Chúc Vưu đâu chịu bỏ qua cảnh đẹp trước mắt, hắn quấn đuôi ôm eo nhỏ của Dung Khanh xoay người nàng lại, “Giống như lần trước, mở hai chân đối diện với ta rửa.”
“Ta...ta…” Dung Khanh cảm thấy vô cùng xấu hổ, nàng không bỏ xuống được.

Lần trước là bị cưỡng chế, bất đắc dĩ phải thỏa hiệp. 
Chúc Vưu nghiến răng, trong miệng phát ra âm thanh ‘khen khét’.
Hắn nhướng mày, liếc xéo Dung Khanh mang theo ý tứ uy hiếp: “Hôm nay ta chưa dùng bữa, miệng thật nhàn rỗi muốn lấy cái cổ tuyết trắng làm bữa ăn.”
“Đừng…” Dung Khanh sợ hãi run lên, nhu nhược xoay người lại nói: “Ta rửa cho ngươi xem.”
“Ừ.” Chúc Vưu gật đầu, tán thưởng nàng xem như thức thời.
Dung Khanh trong lòng khuất nhục, nàng nhẹ nhàng cầm lấy hai v* đầy đặn xoa rửa, bầu ngực đầy đặn nặng trĩu, một tay nhỏ cầm không hết, chỉ có thể cầm một nửa.
Nhũ thịt trắng nõn mềm mại đong đưa, nhũ sóng dập dềnh, đầu v* phấn nộn đọng một giọt nước lóng lánh, rung rinh sắp rơi, cực quyến rũ.
Chúc Vưu miệng đắng lưỡi khô, muốn ngậm lấy đầu v* mút vài cái, nhưng hắn nhịn xuống.
Chờ nàng tắm rửa sạch sẽ, mút cũng không muộn.
Dung Khanh rửa sạch hai bầu v* đầy đặn, sau đó xoa rửa hai cánh tay trắng như ngó sen, rồi mới đến nơi riêng tư u mật.
Nàng nhắm mắt lại, xấu hổ không chịu nổi.
Ngón tay đẩy cánh hoa môi sang hai bên, đưa ngón giữa thon dài vào, cẩn thận rửa sạch.
“Chân mở rộng, đẩy cánh hoa môi ra, ta muốn xem bên trong.” Chúc Vưu mặt không cảm xúc ra lệnh.
Cơ thể Dung Khanh thoáng dừng một chút, một lúc sau, nàng mím môi đỏ, cực kỳ không tình nguyện mở rộng hai chân, dùng tay khác tách ra hai mảnh trai no đủ.
Miệng huyệt bị tách ra, ánh mắt Chúc Vưu dừng ở giữa hai chân nữ nhân.

Nộn huyệt hồng nhuận ẩn hiện dưới hoa môi, mấp máy co rút, giống như cái miệng nhỏ dụ người hôn lên.
Ánh mắt Chúc Vưu trở nên đen tối, hắn liếm môi, giọng nói không khỏi có chút khàn khàn: “Chỗ đó của ngươi còn đau không?”
Hai má Dung Khanh nhiễm sắc đỏ, cắn môi dưới, khó khăn mở miệng nói: “Không đau.”
Chúc Vưu gật đầu, lúc nói giọng hắn lại trầm thêm vài tông: “Không đau, thật tốt.”
Không đau, vậy thì có thể giao phối với hắn.
Bằng cách này, công lực của hắn sẽ khôi phục nhanh thôi.
 
_______ hết chương 33______


 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận