Đồ Biến Thái, Đi Chết Đi !
Tại canteen...
1 giây...
5 giây...
Ko có động tĩnh gì. Hai thằng điên vẫn nhìn nhau.
6 giây...
1 phút....
_Tao nghĩ ra rồi mày ạ!_ Minh sung sướng đập tay vào bàn làm hắn - Mẫn thiếu gia đang ăn mì( Ăn mì đấy các bác. Chính xác là mì tôm) nước mì bắn hết lên mặt. Sợi mì văng tứ tung. Nhìn như thằng mới học ăn mì vậy.
_ Mày nghĩ ra cái gì mà long trời động đất thế?_ Hắn dọn. Biết làm thế nào bây giờ. Đành dọn thôi. Hỏng tô mì thân yêu rồi
_ Tao thấy, giờ thì tốt nhất mày thổ lộ tấm lòng thành của mình đi._ Minh mặt hết sức nghiêm túc. Hắn đang bê tô mì, liền tổ luôn ra người. Ây dà. Áo của Mẫn công tử ướt rồi, bẩn rồi. Ta có quá tay ko? An tâm. Ta ko quá tay đâu.
_ Mày có 5 giây để trình bày._ Hắn ngồi xuống
_ Theo tao, thằng Tịnh là người thẳng thắn. Ưa cái thẳng thắn. Cái gì cũng thẳng thắn._ Khiếp! Lắm thẳng thắn thế?
_ À há!
_ Thằng Tịnh là anh trai đối tượng. Làm anh phải biết chỉ bảo em. Nên hẳn Minh Lam có 50% là nguyên bản nữ của Tịnh
_ Tao thấy có 1% là nhiều
_ Nhưng dù sao mày cũng phải thổ lộ._ Xong, Minh lôi ra trong cặp laptop._ Tao sẽ mở ày xem 50 cảnh tỏ tình độc đáo. Mày thích chọn cái nào thì chọn.
- Phụt -
Hắn đang uống nước thì phun. Mẹ nó, bắt hắn xem 50 cảnh sến súa thì sao hắn chịu nổi. Nhưng mà vẫn phải xem thôi.
Các bác à. Em đau đầu lắm mới nghĩ ra. Hi vọng các bác sẽ thích
Vòng vo mãi. Chơi hẳn luôn màn chính. Hắn hẹn nó ra sau trường. Địa điểm thân thuộc.
_ Sao? Anh hẹn tui ra đây có chuyện gì._ Nó bộc luôn vào phần hỏi cung
_ Ờ... Anh... anh...thích em._ Hắn ấp úng
_ Sao? Anh của anh thích em? Sao anh ấy không ra đây nói chuyện._ Nó hiểu lầm
_ Không! Ý anh là anh... thích em... em_ Hắp lại ấp úng
Nó sốc thật sự. Chắc em chưa kể cho các bác nghe. Nhà nó đính chính là có 3 anh em. Thằng em út là con trai chính hãng tên là Minh Phong. Đang cư ngụ bên Mỹ. Năm nay 16 tuổi.
_ Hả??? Anh thích thằng Minh Phong?? Anh là gay à???_ Nó hốt hoảng kêu lên.
Ặc. Khổ thân. Mẫn thiếu gia nhà chúng ta nói có 3 từ: "Anh thích em" mà phát âm không chuẩn. Chết. Nói thừa. Bác nào bị nói lắp thì cẩn thận trường hợp này nhé (Chắc không có đâu ^^)
_ Không! Ý anh là..._ Hắn cố giải thích. Nhưng trớ trêu thay, bỗng nhiên có một nhóm người chạy qua xô hắn ngã dúi. Thế là có cái bọc trong túi hắn rơi ra. Cái bọc ni lông màu đen.
Hắn ngã đau ê ẩm. Nó nhìn thấy cái bọc ấy mà nhặt lên. Và khi nhìn thấy hàng bên trong cái bọc đó, nó xị mặt. Hắn không biết, đứng dậy giải thích
_ Anh không có anh trai, anh cũng không bị gay. Anh...
_ Rồi, anh không bị gay. Anh chỉ biến thái thui._ Nó tức giận ném cái bọc ni lông đen đó vào mặt hắn.
Và cái thứ làm nó tức giận đã đc phơi bày
Chính xác hơn nó là đi a na siêu mỏng siêu thấm.
Không, 5 bọc đi a na siêu mỏng siêu thấm.
Hắn đỏ mặt khi nhìn thấy 5 cái thứ ấy.
Tại sao nó lại ở trong cặp hắn?
Để em giải thích nhé.
Sáng nay, lúc hắn ăn sáng, hắn có nhờ em gái hắn đúc cái bọc ni lông đen chứa mấy gói bánh kẹo đủ loại vào trong cặp. Ai ngờ cô em gái đúc nhầm cái bọc chứa đi a na siêu mỏng siêu thấm của mình mới mua.
Kể vắn tắt vậy thôi.
Kết thúc hồi ức.
_ Không! Anh..._ Và vấn đề cỏn con mà to tát sinh ra hiểu lầm.
Hắn càng tiến tới. Nó càng lùi lại
Tiến tới. Lùi lại
Tiến tới. Lùi lại
_ Mẫn Tinh Nham, tôi nghĩ anh đẹp trai, tài giỏi. Tuy là có chút đáng ghét, khó ưa. Nhưng ai mà ngờ, anh đính chính là một thằng biến thái._ Nó nhấn mạnh ba từ cuối
Ba chữ thằng biến thái thôi mà như những mũi tên nhọn hoắt đâm vào tim hắn. (Có đau không? - ^ - ) Nó chạy đi để lại hắn không biết giải thích thế nào nữa. Em đi xa quá. Em đi xa anh quá. Bỏ lại anh nơi đây với những đi a na.
Tại một nơi nào đó trong canteen...
_ Anh nghĩ kĩ rồi, Ngọc Bích_ Kiến Anh mặt nghiêm túc.
_ Ý kiến ý cò gì.
_ Anh phải nói ngay thôi
_ Nói gì?
_ Nói thật lòng mình
_ Bộ anh dối lòng à? CÓ cần em gỡ ra cho không?
_ Không! Ý anh là anh sẽ... thổ lộ_ Kiến Anh nói nhỏ hai chữ cuối. Nhưng nhỏ vẫn nghe đc
_ Em đồng ý! Không nhah sẽ bị cuỗm mất_ Trùa ôi! Người mà nói như vật vậy
Chậc chậc. Nảy ra ý tưởng đến đây là em phải sửa lại tiêu đề các bác ạ.
Quay lại vs người đang hốt hoảng vừa chạy đi. Thượng tiểu thư liền ngồi lại trên chiếc ghế đá sau khi chạy đc quãng dài.
Thở dốc.
_ Minh Lam!_ Bỗng có một giọng nói từ đâu vang lên làm Thượng tiểu thư giật nảy mình. Là người vừa có ý định tỏ tình lúc nãy. Kiến Anh_ Anh Kiến Anh?
_ Chào! May quá, gặp đc em. Anh có chuyện muốn nói. Thật ra..._ Kiến Anh đỏ mặt. Ấp úng không ra lời._ Thật ra...
Nó nhìn thấy Kiến Anh trong bộ dạng như vậy. Mặt đỏ như quả cà chua. Miệng ấp a ấp úng. Bỗng nó nhớ lại ai đó biến thái có đi a na trong cặp. (Quái. Thằng nào nó vừa hắt xì ấy nhỉ.)
_ Xì tốp!_ Nó ngắt lời. Không để Kiến Anh nói tiếp._ Đủ rồi! Hôm nay tâm trạng em không vui. Nếu cái đó không gấp thì anh có thể nói sau. Bye!
Thế là nó chạy đi bỏ lại Kiến Anh bơ vơ một mình. Không, hai mình. CÒn một kẻ nữa núp trong bụi cây đang chuẩn bị quay cảnh vừa rồi mà buồn thiu vì không báo cáo lại đc cho Tịnh. Nhỏ bạn thân "yêu quí" của nó.
Còn Kiến Anh, các bạn bảo ảnh đang làm gì á? Anh đang ngồi trên chiếc ghế đá dưới gốc cây, ngồi buồn, thất vọng vì lí do ai cũng biết
Còn ở nơi nào đó, hắn đang ôm cây nhầm tựa người vào cây vì lí do ai cũng biết.
Khổ thân cho hai chàng trai.
Chưa kịp tỏ tình đã bị đá.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...