Đồ Biến Thái, Đi Chết Đi !
Đại chiến địa cầu lần thứ 4? Theo như suy luận thông thường của các bạn độc giả đã đọ từ đầu chap đến chap này, thì ai chả nghĩ, chiến tranh giữa nó và hắn sẽ lại xảy ra. Như mọi ngày. Xời! Quá nhạt! Đến cô nan còn nghĩ ra nhỉ.
Nhưng, thứ bạn thấy trc mắt ko hoàn toàn là sự thật đâu nhé. Ai sẽ nổ ra chiến tranh? Một bên là hắn và 1 bên là người nhắc tới nhiều nhưng chưa có dịp trổ tài. Và? Trọng tài là?
—————————————————————————————————————————————————-
Thứ hai đầu tuần.
Vẫn như hàng ngày. Sân trường trc giờ học lúc nào chả ồn. Lúc nào chả náo nhiệt. Lúc nào chả đầy ắp tiếng cười. Dưới gốc cây, có thể có người đang ôn bài. Đứa nào giỏi rồi thì đi chơi. Còn đứa nào nghiêm túc thái quá thì ngồi lì trong lớp như đứa tự kỉ.
Nó cùng các bạn bc vào sân trường. Nắng trải dài như một tấm thảm. Ko khí trong lành. Nghe đâu có tiếng chim hót. Đúng là một ngày đẹp trời.
Vẫn vậy, thói quen của các nữ sinh trong trường là bu lấy 4 hoàng tử đẹp trai của trường. Ấy chết! Quên! 1 người bị "ái"
Khi đang chăm chăm vào các hoàng tử trong mơ của mình, một chiếc xe limo trắng đậu trc cổng trường làm hàng ngàn người đổ mắt vào đó. Ko! Họ ko đổ mắt vào chiếc xe. Mà là người trong xe bc ra. Lần đầu tiên nhìn thấy.
Bc từ trong xe đi ra, một anh chàng ét 8, da trắng, môi đỏ, đeo kính râm và mặc đồng phục nam sinh.
(Tại sao phải thêm chữ nam sinh vào? Vì con người này khá đặc biệt)
Anh chàng đó nhẹ nhàng tháo chiếc kính râm xuống. Tất cả đồng loạt há hốc mồm to như cái chậu. Hắn tái xanh mặt. Minh và Tịnh ko mấy ngạc nhiên. Nhỏ Mỹ Vân rơi luôn quyển sách cầm trên tay. Nhỏ Ngọc Bích thì đang tu chai nước bỗng dưng phun ra. Nó thì mắt chữ A mồm chữ O. Sao Kiến Anh tỷ tỷ khác quá.
Kiến Anh giờ chẳng ai dám nói là tỷ tỷ nữa. Đẹp trai như diễn viên Hàn Quốc.
Các cô gái đổ ào vào Kiến Anh. Hình ảnh tỷ tỷ dịu hiền ngày xưa đã đc thay thế = hình ảnh nam sinh đẹp trai gái theo hàng đoàn.
Chuyện gì đã xảy ra?
——————————————-
Chủ nhật tuần trc
Kiến Anh đặc biệt mời Tịnh ra uống cà phê. Lí do vì nói chuyện quan trọng.
_ Sao? Mày có chuyện gì? Cứ nói đi! Tao giải quyết cho._ Tịnh cầm cốc cà phê lên uống. Tay kia cầm tờ báo
_ Tao... tao...nói thật!_ Kiến Anh ấp úng
_ CHả lẽ từ trc đến giờ mày nói dối?_ tịnh đặt cốc cà phê xuống
_ Ko phải! Tao..._ Kiến Anh mặt bắt đầu đỏ
_ Sao?_ TỊnh lại cầm cốc cà phê lên
_ Tao thích em gái mày
- Phụt -
Phun cà phê vào mặt Kiến Anh. Đó là cách thể hiện sự ngạc nhiên trc câu nói đó của 1 người làm anh.
_ Mày nói cái gì???_ Tịnh ngạc nhiên hết sức
_ Lí do tao giả gái, vì tao biết mày ko thích thằng con trai nào ve vãn em gái mày mà?_ Kiến Anh ngại ngùng.
_ Nhưng tao ko cho phép đâu._ TỊnh lại cầm cốc cà phê uống tiếp
_ Thằng Mẫn Tinh Nham nó cũng thích..._ Kiến Anh thêm đỏ mặt
- Phụt -
Phun mưa lần hai. Lớn rồi mà như thằng Kun 1 tuổi nhà mình. Nó cứ phun nước hoài.
_ Đc rồi! Tao đã nghĩ ra!_ Tịnh gật đầu nhẹ_ Nếu mày thích em gái tao, thì vs mày, tao cực kì yên tâm. Nhưng còn thằng Mẫn Tinh Nham, 2 đứa mày cứ đánh nhau đi.
_ Hả?_ Kiến Anh ngạc nhiên
_ Ý tao là 2 đứa mày thách đấu âm thầm. ĐỢi em tao nó lên đại học rồi thì nó thích thằng nào tao chiều._ Tịnh nháy mắt tinh nghịch
_ Mày... Mày điên hả?
————————————————
Kết thúc hồi ức
Tịnh tiến lại gần Kiến Anh. Khẽ thì thầm:
" Tao nói đùa mà mày cũng nghe hà?"
- Bốp -
Thế là Tịnh ăn hẳn cú đá của Kiến Anh vào bụng. Kiến Anh cũng thì thầm vào tai TỊnh:
" Mày chết vs tao."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...