Hồ tộc chi chủ gửi đến bọn họ một lời mời: Sesshomaru và tân hậu của hắn được mời đến Hồ tộc đại bản doanh, mục đích chính là hòa giải xích mích đang dần lớn giữa hai yêu tộc.
Không cần nhìn đến thái độ của Sesshomaru, không khó để Inuyasha đoán biết được tính quan trọng của sự việc lần này. Lời mời này không chỉ mang tính thách thức ngầm, bản thân nó đã tiềm ẩn không ít nguy hiểm bên trong, nhất là chuyến đi không rõ kết quả này. Chỉ là....
Nhìn ra ý vị bên trong tươi cười của Tsukimaru, Inuyasha hơi nhíu mày, bên trong đôi mắt đen láy chỉ có phòng bị và chán ghét.
Rõ ràng sama vẫn còn ở đây, bọn họ lấy đâu ra tự tin đưa ra lời mời khiếm nhã này?
" Đây là thiệp mời do đích thân trưởng tộc viết. " Sứ giả Hồ tộc đệ trình lên một tấm thiệp trắng. Tsukimaru gián tiếp nhận lấy, đưa đến trước mặt Sesshomaru:
" Vương thượng, không biết ngài nghĩ thế nào? "
Sesshomaru từ đầu đến cuối đều là một bộ lạnh lùng xa cách, đột nhiên cong lên khóe môi:
" Tham dự chuyện này có lợi gì cho Tây quốc? Ta vốn không ngại hương vị huyết tinh của chiến trường. "
Những người khác nhất loạt biến sắc.
" Vương thượng, xin hãy suy xét kỹ càng. " Tsukimaru hoàn toàn không nóng vội, giống như đã lường trước thái độ này của hắn: " Chuyện này đối với Tây quốc chỉ có lợi không hại, như vậy không phải là tốt nhất sao?Chưa kể, tân hậu cũng cần thể hiện một chút bản lĩnh xứng đáng với hậu vị không phải sao? "
Inuyasha theo bản năng liếc mắt.
Liên quan gì đến bổn đại gia?
Sesshomaru hơi nheo mắt, thần sắc giống như đang suy xét rất nhiều. Đúng lúc này, một giọng nói từ sau lưng vang lên, kéo đi sự chú ý:
" Đi chứ! Vì sao không đi?"
Irasue tự tin cười khẽ, hứng thú vuốt vuốt cằm: " Lời đề nghị này rất hấp dẫn đó."
Mikazuki bất đắc dĩ nhìn nàng. Bộ dạng ngả ngớn này của Irasue lần sau vẫn nên giấu đi thì hơn.
Thấy rõ hai người vừa đến, Tsukimaru không dấu vết nhíu mày, lại rất nhanh hạ mắt: " Phu nhân anh minh. Nếu đã vậy, vương thượng, thỉnh. "
Thiệp mời được đưa đến trước mặt, nhưng người tiếp nhận cũng không phải Sesshomaru. Inuyasha thái độ không tốt cầm lấy thiệp mời, mắt lạnh nhìn Tsukimaru cười cười cùng Hồ tộc sứ giả rời đi.
Trận chiến này tạm thời lấy sự chấp thuận của Tây quốc làm chung điểm. Chờ đám người kia đi khuất tầm mắt rồi, Inuyasha mới khó hiểu quay đầu:
" Mẫu thân? Vì sao lại đồng ý bọn họ? Chuyến đi này hung hiểm vạn phần, không cần thiết liều lĩnh như vậy! "
" Ahihi.... " Irasue che miệng cười: " Chúng ta đã tính trước rồi, không cần lo lắng nhiều như vậy. "
" Tính trước? " Sesshomaru nghi ngờ liếc mắt: " Ngài?"
"..... " Irasue xụ mặt: " Hảo đi, là đại mỹ nhân nhà chúng ta đã tính trước. "
Inuyasha giật giật khóe miệng. Bao giờ mẫu thân đại nhân mới đứng đắn hơn được đây?
" Được rồi, được rồi. " Mikazuki bất đắc dĩ hòa giải: " Chuyện này có lẽ phải dựa vào bản lĩnh của nhị vị điện hạ, ta và phu nhân sẽ ở lại Tây quốc chuẩn bị tốt mọi chuyện. Ta chắc chắn có thể dự tính tất cả rõ ràng. "
" Vì sao sama không cùng chúng ta đồng hành? " Inuyasha nghi hoặc nhìn hắn, đôi mắt đen láy tràn đầy khó hiểu: " Chúng ta có thể đi cùng, đó không phải là tốt nhất sao? "
Mikazuki chỉ mỉm cười nhìn hắn, nhẹ nhàng lắc đầu.
Nếu hắn cùng đi, đám người kia làm sao mà dám giương nanh vuốt ra? Không nói đến việc đám người đó có thể dùng điệu hổ ly sơn, dẫn dụ Sesshomaru rời đi sau đó gây khó dễ với Irasue thì sao đây?
Huống hồ.... Thời gian của hắn....
Sesshomaru xem chừng đã chấp nhận thuyết pháp của bọn họ, nhìn dáng vẻ thiếu kiên nhẫn lúc này có lẽ là đang muốn lập tức trở về cung điện của mình. Inuyasha tựa hồ còn muốn nói tiếp gì nữa, Sesshomaru lại đột nhiên quay lưng đi trước khiến hắn khựng lại: " Sesshomaru? "
" Nhi tử a... " Irasue đột nhiên tiến lên vỗ vai hắn, trong khi Inuyasha còn đang ngơ ngác nhanh chóng nói khẽ bên tai hắn:
" Nhi tử, cố gắng sau chuyến này, có tôn tử cho ta ôm nha!"
Inuyasha cứng đờ, khuôn mặt bùm một tiếng liền đỏ, khiếp sợ nhìn nàng. Irasue chớp chớp mắt, mong đợi nhìn hắn. Inuyasha....
Lập tức quay đầu chạy trối chết.
" Sesshomaru! "
Mikazuki ^_^||: " Phu nhân, ngài đem hắn dọa. "
Mỗ phu nhân hoàn toàn không có chút nào tự giác, phủi phủi mông hồi chủ điện: " Biết làm sao được....Ta muốn bế cháu lắm rồi a...."
Mikazuki bất đắc dĩ thở dài, thân mình rất nhỏ lung lay một chút, lại rất nhanh đuổi kịp cước bộ Tây quốc chủ mẫu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...