[dn] Thứ Tử Quy Lai _ Ôn Mộ Sinh.

Share

082. Bí ẩn Hương Hà

"Thiếu gia, ta đã nắm được tổng thể tình hình ở hậu viện rồi. Những người ở đó đều là bị sung quân đến đây, vốn chỉ chịu phạt trọn đời không được vào Kinh mà thôi, chứ không phải lao động khổ sai gì cả. Chỉ là quan phủ không muốn tốn tiền thuê người làm nên mới bắt họ làm - dù sao thì đó cũng là tội phạm, chỉ cần không chết người thì sẽ không ai truy cứu cả."

Chu Thạch đứng trước mặt Ninh Uyên, cẩn thận bẩm báo: "Mỗi ngày họ đều phải ra sông đãi cát, rồi dựa vào thành quả lao động để đi lĩnh đồ ăn. Vì nương của Nô Huyền - đứa bé mà thiếu gia dặn ta chăm sóc - bị bệnh nặng không làm việc được, mà nó trẻ con lại không thể khỏe bằng người lớn, nên mỗi ngày nó chẳng nhận được gì mấy. Đã thế, nó còn muốn nương được ăn no, nên hai ba ngày không có gì vào bụng là chuyện thường. Chắc đói quá rồi nên nó mới đi trộm đồ như thế."

Ninh Uyên ngồi bên bàn, hai mắt nhìn chằm chằm xuống quyển sách mở trước mắt, không nói gì cũng không lật sang trang mới. Một hoàng tử từ nhỏ sống trong nhung lụa, thế mà lại rơi xuống tình cảnh này... Đúng là đáng thương.

"Quan phủ đúng là vô liêm sỉ, đến cả phụ nữ trẻ con mà cũng ép buộc ư?" Lát sau, y mới nói.

"Đây chính là điểm kỳ lạ nhất - hầu như tất cả những người bị ép đi lao động hàng ngày đều là nam tử trưởng thành, chỉ có hai mẹ con họ là ngoại lệ. Ta có hỏi thăm mấy tên lính, thì họ bảo là - vốn theo quy định thì họ sẽ không ép phụ nữ trẻ con phải làm việc, nhưng hai mẹ con này thì... Cấp trên nhận được lệnh, chỉ đích danh là muốn họ phải làm việc, nên cấp dưới đành phải theo thôi."

Ninh Uyên gật đầu: "Ta biết rồi, ngươi cứ theo lời ta dặn mà làm."


Nếu đã là quan trên hạ lệnh... thì nhất định là có liên quan đến việc tranh quyền đoạt lợi trong vương thất. Y quyết định ra tay cứu giúp vị Lục hoàng tử thất thế này một phen - dù đúng là y có mục đích riêng thật, nhưng kể cả có không là thế, thì sâu thẳm trong y vẫn không thể bỏ mặc đôi cô nhi quả mẫu đang khốn khó này được.

---

Chẳng biết từ bao giờ, Nô Huyền phát hiện ra - có một nơi có thể lấy được đồ ăn.

Tiền viện của điền trang này có một vị thiếu gia. Mỗi ngày thiếu gia đều đi dạo quanh đồng ruộng cằn cỗi một lần, trước khi về sẽ dẫn tùy tùng đến nghỉ ở một gốc cây gần cửa hông hậu viện, vừa uống nước vừa ăn bánh. Chờ họ đi rồi, thừa dịp quan binh không để ý, Nô Huyền sẽ lén lút chạy tới, lúc nào cũng thấy ít đồ họ ăn thừa để lại.

Tất nhiên chẳng phải là thứ ngon lành gì, chỉ là bánh ngô bánh khoai bình thường thôi. Nhưng với Nô Huyền bây giờ, những thức ăn thô tục này lại là thứ cứu mạng. Vậy nên chiều nào sau khi đãi cát sông, chờ mọi người đi nghỉ hết rồi, nó cũng sẽ lẳng lặng đến đây, chờ thiếu gia đi rồi đến vớt đồ. Từng này đồ mỗi ngày không chỉ đủ cho mình nó ăn, mà còn đủ để phần lại cho nương nữa.

Nhưng Nô Huyền không phải kẻ ngốc - dần dần nó cũng thấy lạ. Hôm nào thiếu gia cũng đến đúng giờ đó, để lại đúng chừng đó thức ăn, ngẫm lại thì không giống đồ ăn thừa, mà là... có ý để đó cho người ta đến lấy.

YOU'LL ALSO LIKE
[The Neighbor Who Plays Violin]_A Dreamnotfo...
29.1K
1.6K

Sapnap wanted someone to accompany his band during the concert, so he made George, his roommate, learn to play the piano. George never thought that because of it he's go...
Gạ Tình Vợ Ngốc.!
88.3K
1.2K
Nam chính: Mặc Cẩn Ngôn. Nữ chính: Nhuyễn Tịnh. Truyện cao H, H++++ , sắc, sủng, ngọt ngào. Nam chính vô sỉ bá đạo dụ dỗ tiểu ngốc nghếch hết lần này đến lần khác lên gi...
[ĐM] Này, đồ đáng ghét! Tôi muốn nằm trên!
258K
10.4K
Thể loại: Đam mỹ, 1x1, cao H, SM, thịt Số chương: 20 Tình trạng: Đã Hoàn Văn Án: (*) Truyện có tag Hệ Liệt - Truyện là couple Tần Huy - BJ trong ngoại truyện [ĐM] Tha...
[BL]After Break-up I Got Married
99.4K
4.3K
Author: Qianfeng Yihe Status: Complete Status in COO: 42 Chapters+ 2 Extras There is a very popular saying on the Internet: If it goes well, this life will be a dog wit...
I Got Bitten After Transmigrating into a Pse...
2.7M
98.9K

Summary: Yue Fei transmigrates into a novel and becomes the fodder beta male partner of the male lead in the book. His alpha boyfriend marks an omega because he is bein...
A Scumbag Always Gets What He Deserves
184K
6.4K
As a child, Jian Qiao was betrayed by his parents. As an adult, he was stabbed through the heart by a woman he barely knew but claimed to love him. If there was one trut...
[BHTT][HĐ] Tổng Tài Lại Kêu Ta Đi Nhà Nàng...
559K
27.1K
[BHTT] Tổng Tài lại kêu ta đi nhà nàng! Tác giả: Ta là Phong Tử Thể loại: BHTT, GL, Hiện Đại, Oan Gia, Ngọt, 1x1, HE ----------- Đây là một bộ, Ngự Tỷ tan nát hình tượng...

Có một lần, Nô Huyền không nhịn nổi tò mò, lại nghĩ dù sao vị thiếu gia mi thanh mục tú này cũng giúp nó một lần, không giống mấy người xấu mà nương bảo nó phải đề phòng; nên đã thấp thỏm đến gần khi thiếu gia và tùy tùng chưa rời đi. Thấy người kia không xua đuổi mình, mà còn mỉm cười đầy thiện ý, đẩy hộp thức ăn đến chỗ mình; Nô Huyền chớp chớp mắt, lập tức xông đến vồ vập ăn thứ trong hộp, không hề phòng bị chút nào.
5

Có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai. Đồ ăn trong hộp của thiếu gia ngon hơn bánh ngô bánh khoai nhiều, có khi còn có thịt cá. Nhưng điều làm Nô Huyền thấy lạ là... mỗi khi nó đến, thiếu gia chỉ cho nó ăn, chứ chưa từng mở miệng nói chuyện. Chờ nó ăn xong rồi, y sẽ thu dọn đồ rời đi, làm nó càng thêm tò mò. Lại thêm "hộ vệ" cao lớn bên người thiếu gia nữa - hình như hắn rất bất mãn với nó, lúc nào cũng nhìn nó theo kiểu... rất là kỳ lạ, như thể thấy nó phiền đến độ chỉ muốn ném quách đi nhưng thực tế lại không ném được ấy.
4

Rốt cục đến một ngày, khi Nô Huyền xuất hiện, nó không ngồi xuống ăn ngay mà lại chủ động bắt chuyện với Ninh Uyên: "Gần đây đã làm phiền thiếu gia rồi."


Ninh Uyên mỉm cười - cuối cùng cũng chờ được đến ngày nó chủ động mở miệng: "Sao lại nói thế?"

"Ta thấy thiếu gia là con nhà giàu có, không cần thiết phải dính dáng đến tội dân như ta đâu." Nô Huyền nghiêm túc đáp: "Cảm ơn thức ăn gần đây của thiếu gia, nhưng ta không muốn gây thêm phiền toái cho thiếu gia nữa."
1

"Nếu ta đã cho ngươi đồ ăn, thì tất nhiên sẽ không thấy phiền phức gì." Y cười nói: "Chỉ là chút đồ ăn thôi mà, đừng quá để bụng."

"Nói cũng phải. Chỉ là chút đồ ăn thôi mà, ta thấy thiếu gia cũng không phải người để tâm đến tiểu tiết." Thế mà Nô Huyền lại khá là thẳng thắn, nói rồi yên ổn ngồi xuống, cầm đồ ăn lên nhét vào miệng mà không e ngại chút nào, hẳn là đã đói lắm rồi.

Nhìn thiếu niên trước mắt, cuối cùng Ninh Uyên cũng thầm thở phào một hơi. Nếu ngay từ đầu mà y quá chủ động làm quen, thì khó mà Tư Không Huyền không sinh lòng nghi ngờ được. Nhất là nó lại bị hãm hại nên mới phải xuất cung, dù còn nhỏ tuổi thì nhất định cũng đã thừa lòng cảnh giác. Có khi không kết được thiện duyên, mà khéo quá lại hóa vụng.

Chỉ có lạt mềm buộc chặt như thế này, làm Tư Không Huyền cảm thấy chính nó mới là người chủ động bắt đầu mối quan hệ, thì quan hệ giữa họ mới trở nên "tự nhiên" được.

Chỉ là, chính Ninh Uyên cũng cảm giác được... Mỗi khi y gần gũi với thiếu niên hơn một chút, thì phía sau y luôn hừng hực tỏa lên một luồng áp suất thấp lạ kỳ. Nguồn gốc của nó chính là Hô Diên Nguyên Thần - tuy mặt mũi hắn nom vẫn nghiêm trang lắm, nhưng y vẫn nhận ra được.

Nghĩ kỹ lại thì... cũng mấy ngày rồi họ không nói câu nào với nhau cả. Hầu như tối nào y cũng phải tra sổ sách, còn hắn thì hoặc là dạy Chu Thạch luyện võ, hoặc là ra ngoài làm gì đó. Tuy hôm nào hai người cũng gặp nhau, nhưng cũng chẳng có thời gian để nói chuyện.

Đôi khi nửa đêm tỉnh lại, y thấy mình đang một mình nằm trên cái giường lạnh băng băng, còn Hô Diên Nguyên Thần thì không biết đã đi đâu rồi. Tuy một mình một giường làm y có thể thoải mái duỗi chân duỗi tay, nhưng trong lòng y... lại cảm thấy có phần trống trải.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận