Thật uể oải khi phải ngồi chiêm nghiệm về những tác phẩm văn học nước ngoài cùng Asahina Nazuna.
Những dòng suy nghĩ ấy hiện rõ mồn một trên gương mặt tái nhợt của Naruse Jurina.Jurina chu chu bờ môi anh đào, gập cuốn sách dày cộp lại và nằm nhoài ra.Asahina gõ gõ mấy lọn tóc hồng nhạt tán loạn trên bàn theo cơn gió thoảng, khúc khích:- Jurina không cần phải ép mình quá đâu.
Thật là, mình còn không nghĩ rằng cậu sẽ ngoan ngoãn nghe theo lời của Miyabi đến đây đọc sách cơ đấy.Mọi người thường ví Jurina ăn ít như mèo, và cô tuân thủ chế độ tiết kiệm năng lượng khá nghiêm ngặt.- Hết cách rồi, Jurina là trẻ ngoan.
Với lại, năm học mới chỉ vừa bắt đầu, mình hứng thú với việc ngắm tụi năm nhất ghê gớm.Quán cà phê Pallet thu hút khá đông học sinh nữ.
Ngay bây giờ, năm nhất vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ cơ chế của ngôi trường này dù đã trải qua cú sốc về số điểm bị trừ.
Những gương mặt được phép ngây thơ lần cuối.Jurina tránh liên quan đến những vụ đấu đá, nhưng nếu chỉ là khán giả thì đâu có tệ?Huống hồ, người thân cận của Nagumo Miyabi đời nào lại vô tri quá thể đáng được.- A, đằng kia...!Mới nhập học mà đã khiến Nagumo chú ý thì đáng để mắt thật.Naruse Jurina bật dậy, đăm đăm nhìn cô nữ sinh hết sức rạng rỡ đang thu hút mọi ánh nhìn bên quầy thanh toán.
Ichinose Honami.
Nagumo đã nói rằng đó là một quân cờ dễ chi phối, và cô đoán rằng cậu ta sẽ không ngồi yên.Trong trường, đặc biệt là năm hai, có cả đống nữ sinh thân thiết và tin tưởng chàng trai Nagumo Miyabi kia.
Liệu Ichinose sẽ trở thành một món đồ đáng thương bị xoay cậu ta xoay như chong chóng hay không, Jurina rất mong chờ.
Chí ít, cô hy vọng tinh thần nực cười của cô học sinh ấy sẽ bị nghiền nát.- Hmm, Asahina này, mấy ẻm trông bắt mắt quá.
Chà chà, người ngoài cuộc luôn tỉnh táo hơn.Jurina nói xong câu đấy thì nheo mắt cười, miệng nhẩm mấy câu ca vớ vẩn về Horikita Manabu.
Nhiều khi cô muốn làm chút chuyện để chọc tức "người đó" chơi, nhưng không biết lựa thời điểm thì chỉ có thiệt thôi.
Hội học sinh đang tất bật vì thiếu nhân lực mà...Có nhiều tin đồn xoay xung quanh việc Horikita Manabu từ chối lời tự ứng cử vào Hội học sinh của hai nhân vật chủ chốt lớp 1-A, Sakayanagi Arisu và Katsuragi Kouhei, thêm cả cô bé Ichinose Honami vừa nãy.
Toàn những gương mặt sáng giá bị gạt đi không thương tiếc, và chính anh đã khiến mình bận rộn hơn bao giờ hết.Hội trưởng Horikita có những suy tính của riêng mình, và Nagumo Miyabi cũng vậy.Thực tế thì phỏng đoán của Naruse Jurina đã xảy ra rất sớm.Sau khi tạm biệt bạn bè tại quán cà phê, Ichinose Honami đã có một cuộc gặp gỡ riêng tư với Phó Hội trưởng Nagumo.
Cậu ta không ngần ngại bày tỏ sự tiếc nuối:- Chà, với tài năng của em mà tiền bối Horikita...!Hội trưởng đã nói gì với em?- Rằng vẫn chưa tới lúc ạ…Ichinose, người muốn tham gia vào Hội học sinh, đã đứng đợi trước cửa phòng hội không lâu sau khi nhập học.
Tuy nhiên, Hội trưởng Horikita đã phỏng vấn và từ chối đơn đăng ký của Ichinose.
Là người khát khao được tham gia vào Hội học sinh, Ichinose cảm thấy thất vọng, nhưng Hội phó Nagumo sau khi biết chuyện đã tiếp cận cô.-Thành thật mà nói, em khá đặc biệt đó.- Nhưng… Hội trưởng Horikita không công nhận em…Ichinose chùn vai, nở một nụ cười cay đắng.
Bởi vì cô ấy đã nghĩ mình sẽ vào được Hội học sinh.
Tuy vậy, cô ấy vẫn cười.
Bởi vì cô ấy không muốn để lại ấn tượng xấu cho anh ta bằng việc suy sụp tinh thần.Khi muốn giữ một cô gái ở lại bên cạnh mình, Nagumo thường tuân theo những quy trình nhất định.Cậu ta thoáng cau mày khi thấy một cuộc gọi hiển thị trên màn hình điện thoại, nhưng lại nhanh chóng nhoẻn miệng cười khi xác nhận cái tên.Khác với vẻ dạn dĩ thường ngày, giọng nữ nũng nịu đắp thêm mấy phần e ấp:- Miyabi, cậu có đang ở cùng ai không?- Có, có một người.
Nếu cậu có chuyện gì quan trọng thì hãy đợi một chút nhé?Việc để lộ sự tồn tại của Naruse Jurina cho những học sinh thuộc niên khoá khác luôn khiến Nagumo Miyabi bất an.
Có những kẻ thù sẵn sàng bới móc điểm yếu của cậu ta.Dẫu vậy, Ichinose Honami, người đang căng thẳng cực độ đã len lén liếc nhìn Nagumo mà không bỏ lỡ biểu cảm khó hiểu trên gương mặt cậu.Có vẻ đầu dây bên kia đã chấp nhận, nhưng vẫn cố níu cuộc gọi:- Miyabi, mình sẽ ghen tuông mù quáng với mấy em gái mà cậu có ý định thu nạp đấy.
Năm nhất có mấy em xinh đáo để.- Thế cơ à? Vậy mình càng phải nỗ lực để xem được biểu cảm đó của cậu.- Ừm hứm, tối nay cậu ráng về trước nửa đêm nhé.
Tâm hồn thiếu nữ mong manh cần cậu an ủi.Khuynh hướng chung của con người là vui vẻ khi được người khác yêu mến.Cúp máy, không chắc mấy lời vừa rồi có lọt vào tai Ichinose không, Nagumo Miyabi thản nhiên nhìn cô nàng tóc vàng dâu đang vội dúi đầu xuống, luyên thuyên:- A, xin lỗi em, anh không thể từ chối cuộc gọi của một cô nàng đỏng đảnh nếu muốn sống yên ổn.
Khi cười thì cổ cũng hay phát ra vầng hào quang giống Ichinose lắm, nhưng tình hình của cổ trong lớp lại chẳng giống em chút nào.Biểu cảm của Ichinose hơi thay đổi, nghĩ bụng: "Một người bạn cùng lớp của tiền bối Nagumo chăng? Cảm giác họ khá thân thiết."Từ "khá" thì chưa ổn, nhưng đúng ý của Nagumo.- Thế, chúng ta tiếp tục.
Ichinose, anh rất tò mò.
Bình thường mà nói, việc em không vô được lớp A thật kỳ lạ.
Điểm số của em rất ấn tượng, các kỹ năng cá nhân cũng thế.
Và em cũng đã từng là Hội trưởng Hội học sinh.
Nhưng tại sao lại là lớp B? Hẳn phải có nguyên do cho việc này.Ichinose không giấu được sự lo lắng của mình khi Nagumo khéo léo chỉ ra điểm bất thường.
Nhưng đây chỉ là do Nagumo suy đoán dựa trên thông tin cậu ta có được từ giáo viên chủ nhiệm của Ichinose, cô Hoshinomiya.- Nói anh xem, em nghĩ là vì nguyên do nào.
Nếu như cảm thấy em xứng đáng với lớp A, anh sẽ đứng ra chịu trách nhiệm đưa em vào Hội học sinh.- Điều đó… có thể ư?- Quyền lực của Hội trưởng Horikita chắc chắn là tuyệt đối.
Nhưng chuyện gì sẽ xảy ra khi ảnh tốt nghiệp? Nếu không có năm nhất nào tham gia thì Hội học sinh sẽ không có người kế nhiệm để truyền dạy.
Và người gặp rắc rối với việc đó chẳng phải là anh sao, Hội trưởng Hội học sinh trong tương lai.- Em cho là vậy…- Những ai không biết nắm bắt cơ hội như lúc này thì không xứng đáng ở trong Hội học sinh.Phải, Nagumo Miyabi đã phớt lờ mấy lời bóng gió của Naruse Jurina, một phần vì cậu ta tin tưởng vào khả năng dỗ dành của mình, một phần vì Ichinose sẽ thật sự là một quân cờ khá trong tương lai.Ichinose đang che giấu một bí mật.
Ký ức về việc cô ấy khép mình trong căn phòng suốt nửa năm cuối cấp hai dần hiện về.- Những gì em nói ở đây…- Nó sẽ không rời khỏi căn phòng này.
Bí mật của em là bí mật của chúng ta.Quá khứ cô ấy nắm giữ không một ai biết.
Nhưng cô ấy cần phải đối mặt với nó.
Bởi vì cô ấy đã đánh mất lòng tin của người khác nên giờ đây, cô ấy cần phải tin tưởng.- Em… em…Ichinose thổ lộ mọi thứ.
Về "lỗi lầm" của chính cô ấy..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...