Buổi chiều, ánh nắng vàng dịu nhẹ xuyên qua từng kẽ lá trong khu rừng xinh đẹp, dinh thự Phantomhive ngày hôm nay lại xuất hiện hai vị khách không mời mà đến. Nhìn thấy bọn họ, Kaimi liền lập tức thấy đau đầu bởi biểu tình quá mức kích động của Finna.
"Oa, thật là một người đẹp trai!" Finna hai mắt tỏa sang như sao nhìn chằm chằm Lau không buông tha.
"Ách, ha ha cảm tạ bá tước khích lệ." Bàn tay đang vuốt đùi của Lam Miêu thoáng khựng lại trong giây lát.
"Khụ khụ..." Nàng giả bộ ho một tiếng nhắc nhở ai kia, bước chân chậm rãi đi đến chỗ của Finna. Môi hồng hé mở, âm thanh ngọt ngào nháy mắt vang lên "Anh họ, vị này chắc hẳn là Lau tiên sinh đến từ Trung Quốc phải không?" Đôi mắt tím hồn nhiên chớp chớp, khuôn mặt trắng nõn tràn đầy ngây thơ.
"Ai nha, thật là một bé gái đáng yêu!" Lau mỉm cười ôn hòa buông lam mèo ngồi trên người mình, bàn tay vươn ra muốn chạm vào tóc của Kaimi.
Tuy nhiên, ngón tay thon dài còn chưa kịp tiếp xúc thì Kaimi đã được Sebastian ôm ra xa, kéo dài một khoảng cách nhất định.
"Điện hạ, đây là hồng trà Ceylon ngài muốn."
"Cảm ơn chú Sebastian." Nàng nhu thuận nhìn quản gia của mình ngọt ngào cười đến rợn tóc gáy, ánh mắt hiện lên chút tà ác. Cái gì chứ "giả heo ăn thịt hổ" và đóng kịch là hai thứ nàng am hiểu nhất.
Toàn thể nháy mắt ngơ ngác.
"Đứa bé này rất đáng yêu nha!" Lau vui sướng buồn cười khi người khác gặp họa.
"Cũng đúng, điện hạ dù sao vẫn còn nhỏ, thân là người trường thành nàng tự nhiên cũng gọi ta một tiếng chú!" Sebastian nở nụ cười tao nhã, nhẹ nhàng bâng quơ trả lời.
Sebastian đáng chết.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Kaimi thoáng chốc biến đổi, cáu giận trừng mắt nhìn quản gia. Tên này rõ ràng biết nàng ghét nhất là việc người khác lấy tuổi nàng ra đùa giỡn vậy mà còn cố ý nhắc đến. Chờ nàng khôi phục được thân thể, nàng nhất định sẽ lấy quản gia làm bàn mài dao đầu tiên, Kaimi âm thầm nghiến răng suy nghĩ.
"Đúng rồi, không biết bá tước có biết gì về tin đồn "Thảm án trăng tròn" không?" Vuốt ve cặp đùi trắng nõn quyến rũ của lam mèo, Lau như vô tình nhắc đến chuyện này.
"Thảm án trăng tròn là cái gì?" Finna mở mịt lắc đầu.
"Trong khoảng thời gian này, Luân Đôn bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều tin đồn về mấy kẻ hóa sói vào đêm trăng tròn rồi ăn tim người, mới đây thôi đã xuất hiện them một nạn nhân thứ ba."
Người sói ?
Kaimi có chút dở khóc dở cười, hết ma cà rồng rồi thêm người sói, bộ Luân Đôn bắt đầu trở thành tụ điểm vàng để hội họp của đám sinh vật hắc ám rồi hay sao.
"Cảnh sát Luân Đôn đã bắt đầu điều tra, đáng tiếc trước mắt vẫn không có manh mối gì. Căn cứ theo tình hình vụ án, tất cả người chết đều có một điểm giống nhau là nam nữ đều tầm độ tuổi tầm hai mươi và thời gian tử vong là đêm trăng tròn. Hơn nữa thân thể bọn họ vẫn đủ nội tạng chỉ thiếu mỗi trái tim và hiện trượng có dấu vết của dã thú."
"Vì thế mới đặt ra giả thuyết là người sói sao? Thật là tin đồn vớ vẩn! Có phải hay không anh Ciel?" Kaimi bình thản uống trà, ánh mắt có chút đăm chiêu.
Xảy ra chuyện lớn như vậy, theo lý thuyết nữ vương hẳn là đã sớm ra lệnh cho nàng, vậy tại sao đến giờ nàng chưa nhận được thư?
Nàng nghi ngờ liếc mắt nhìn Sebastian đang an tĩnh đứng kia.
"Có một việc ta quên nói thiếu gia." Mái tóc đen rũ xuống, gương mặt tuấn mỹ bày ra biểu tình vô tội "Kỳ thực, lúc ngài còn hôn mê nữ vương điện hạ có đưa ta một phong thư, tuy nhiên do thiếu gia còn mang bệnh nên ta đã tự tiện thông báo cho nữ vương một tiếng, ngài ấy cũng đã hạ chỉ đợi đến khi thiếu gia khỏe lại rồi hãy đưa!"
Tức giận nhìn quản gia, Kaimi bỗng nhiên muốn vác kiếm kề cổ hắn xem có thể hay không làm biến mất nụ cười giả dối kia. Rõ rang nàng đã sớm tỉnh vì sao lại không đưa cho nàng. Tuy nhiên nàng cũng quên mất, vào thời điểm này Sebastian chính là đang muốn truyền đạt lệnh lại với "thiếu niên Ciel nhưng linh hồn là Finna" mới vừa tỉnh lại kia chứ không phải là Kaimi.
"Xem ra nữ vương đã sớm truyền lệnh vậy bá tước ngài tính chuẩn bị đi sao?"
"Đương nhiên." Nàng nhàn nhạt tiếp đề tài, thành công chuyển qua trên người mình "Nhưng mà anh Ciel bệnh tình vẫn chưa khỏi hẳn, chuyện này không ngãi giao cho ta và Sebatian xử lí chứ anh Ciel?"
"Tất nhiên, ta rất tin tưởng năng lực Kaimi điện..." Finna vội cắn lưỡi, suýt chút nữa là lỡ lời rồi.
"Ô, em gái, ngươi chẳng lẽ không sợ sao?" Lau kinh ngạc đứng lên, cánh tay không biết là cố ý hay vô ý đặt lên bờ vai trắng nõn của nàng "Nghe nói nạn nhân bị chém rất nhiều nhát, lúc cảnh sát đuổi tới không khác gì thịt vụn, vô cùng ghê rợn..."
"Ngươi cũng chẳng phải vừa mới nói nạn nhân đều là thanh niên hai mươi tuổi sao? Ta chỉ là một đứa bé, căn bản không đủ tiêu chuẩn để làm mục tiêu cho bọn chúng." Nàng gạt bàn tay của Lau ra, đứng lên đến chỗ Finna, ra hiệu tên đó bình tĩnh lại.
"Hơn nữa, còn có Sebastian theo giúp ta, ta vô cùng yên tâm." Ánh mắt híp lại như trăng lưỡi liềm vô cùng đáng yêu, Kaimi nở nụ cười ngọt ngào.
"Đa tạ sự tín nhiệm của điện hạ!" Quản gia thi lễ, mỉm cười khiêm tốn.
"Nếu vậy ta cũng đi, ta hơi không yên tâm khi để một bé gái đáng yêu xinh xắn đối mặt với một thứ kinh khủng như thế đâu!" Lau nhếch miệng, lười nhác trả lời.
"Không cần!" Nàng điềm đạm cự tuyệt, Lau là một kẻ vô cùng khôn khéo, nàng sợ đến lúc đó bản thân không tự chủ được mà lộ ra dấu vết mất. Tuy nhiên, hiện tại nếu muốn điều tra thì chỉ có thể đi đến nhà tang lễ của Undertaker, dù sao nàng cũng không xem nhẹ thi thể, bởi các manh mối quan trọng thường xuất phát từ đó ra.
****
Nhà tang lễ Undertaker
"Ai cha, không nghĩ đến hôm nay tiểu nhân lại tiếp đón một vị tiểu thư xinh xắn thế này!" Undertaker kì dị nói, trên tay cầm đầu lâu nhuôm đầy máu.
"Đừng gọi ta là tiểu thư Undertaker!" Nàng lạnh lùng liếc nhìn tên tử thần quái gở kia, tìm một chỗ coi như sạch sẽ ngồi xuống "Ta tới là để điều tra về thảm án trăng tròn, mấy thi thể kia hẳn là ngươi thu thập về đi."
"Số thi thể ấy đúng là do tiểu nhân nhận, nhưng mà muốn tiểu nhân nói ra thì nhất định phải thỏa mãn yêu cầu tiểu nhân trước đã. Điểm ấy ngài cũng hiểu rõ chứ Sebastian?" Undertaker mở miệng, đánh giá Kaimi sau lung quản gia, khéo léo chuyển đề tài "Ngoài ra, tiểu nhân cũng không rõ, Sebastian không phải là quản gia của bà tước Phantomhive sao? Từ khi nào lại đi theo một bé gái thế này?"
"Thiếu gia lệnh cho ta hộ tống và bảo vệ Kaimi điện hạ, vụ án lần này đều do một tay điện hạ quản lí." Quản gia chậm rãi giải đáp thắc mắc.
"Kaimi...tên nghe qua có chút tương tự với bá tước." Undertaker thâm ý nói đặt đầu lâu xuống "Có thể khiến bá tước tín nhiệm, điện hạ cùng bá tước chắc hẳn quan hệ rất thân thiết đi."
"Đúng thế!" Hất nhẹ mái tóc tím, ánh mắt không an phận lướt nhìn xung quanh, tự hỏi nên dung cái gì mới có thể chọc cười Undertaker.
Nàng không muốn tên ác ma này coi thường mình. Ai bào hắn luôn vô ý nhắc nhở tuồi tác của nàng thậm chí mỗi buổi tối trước khi đi ngù còn ép nàng uống một ly sữa để tăng chiều cao. Mỗi khi nhớ lại, nàng đều giận đến giậm chân, nàng đã hơn hai tram tuổi rồi được không, bị chăm sóc như đứa trẻ này thực khiến nàng tức chết mà.
"Ngươi biết không? Sebastian chính là một kẻ ngu ngốc, hắn không những luyến đồng phích* mà còn đồng tình luyến ái, chỉ cần uống say đều đi hôn loạn, vô luận nam nữ già trẻ, động vật đều không thoát khỏi ma trảo của hắn..." Nàng nhướn mày, kiêu ngạo không hề do dự buông lời châm chọc ai kia.
*luyến đồng phích: thích trẻ nhỏ
"Khục...khục...ha ha...." Tiếng cười vang lên như muốn rung chuyển gian phòng.
"Không nghĩ đến hình tượng Sebastian trong lòng vị điện hạ này...ha ha...ngài thế nhưng lại là một ác ma biến thái thích hôn môi!" Undertaker che miệng cười không quan tâm thái độ quản gia.
"Đúng vậy, ta cũng không nghĩ tới." Sebastian bất đắc dĩ nhún nhún vai, ánh mắt hiện lên tia sang khác thường.
"Tốt lắm, cười cũng cười đủ, ngươi tốt nhất nên nói mau!" Nhàn nhã bắt chéo hai chân, Kaimi tà ác liếc liếc mắt Sebastian, trong lòng vui sướng khi người khác gặp họa.
"Về thảm án trăng tròn, kỳ thực điện hạ có thể tự đi nhìn thi thể một chút, so với vụ đồ tể Jack lúc trước tiểu nhân cũng không có gặp qua kẻ nào bạo lực như kẻ này. Ngoại trừ trái tim biến mất thì toàn bộ nội tạng cùng thân xác đều bị phá hư, không thể nối ghép hoàn chỉnh. Quả nhiên sự tham lam và khát máu của nhân loại thực khó hầu hạ mà!"
"Nhân loại? Chẳng lẽ không phải người sói?" Mẫn cảm bắt được từ ngữ quan trọng, nàng âm thầm nhăn đầu lông mày.
"Nha! Chẳng lẽ điện hạ tin truyền thuyết người sói sao? Thế giới này thật sự có người sói?" Undertaker người này không có việc gì liền ngay tức giả ngu.
"Nếu có ma cà rồng tồn tại, thì đối thủ một mất một còn của bọn họ, đám người sói cũng có thể có thật. Huống chi..." Nàng dừng một chút, như cười như không nhìn Undertaker một cái "Chính ngươi không cũng không phải là nhân loại."
"Xem ra là bị bá tước nhìn ra, nghe nói cái thế giới Tử Thần kia có thể bằng vào một loại linh áp kiểm tra đo lường thực lực của đối thủ, chẳng lẽ tiểu sinh trên người cũng có linh áp sao?" Undertaker cổ quái cười nhẹ.
"Linh áp không có chỉ là cảm giác của ta mà thôi" Kaimi bỗng bắt được trọng điểm, nguy hiểm nheo mắt "Ngươi từ lúc nào hoài nghi thân phận của ta, vừa mới một tháng trước, hay là..." Ngay từ đầu đã biết.
Nàng không phải không nghe thấy cái từ bá tước mà hắn vừa mới gọi. Người này, tám phần đã sớm biết thân phận của nàng, chính là luôn giả ngu.
"Ha ha, ai biết a!" Undertaker ngây ngô cười.
Undertaker này, quả nhiên không thể coi thường.
Ánh mắt không an phận lướt qua quản gia, nàng bỗng đứng lên, chậm rãi xoay người rời đi "Chúng ta đi thôi, Sebastian."
"Vâng." Sebastian mỉm cười đuổi theo.
"Nhanh như vậy muốn đi sao?" Vốn đang đứng sau lưng nàng, Undertaker bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt, móng tay dài màu đen hướng đến mặt của nàng, có vẻ như muốn chạm vào ngũ quan xinh xắn kia "Kỳ thực, tiểu nhân rất muốn biết thế giới Tử Thần kia là cái dạng gì?" Nhìn ngón tay trắng sắp đụng chạm đến da thị của thiếu nữ, Sebastian giơ tay khẽ đánh bàn tay Undertaker.
"Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?" Kaimi không có nhẫn nại, lông mày xinh đẹp nhăn lại, lạnh lùng trừng mắt nhìn Undertaker. Mấy cái âm mưu quỷ kế nàng quả nhiên không am hiểu, có lẽ nàng có chút thông minh, nhưng về lời nói thâm cao thì vẫn cần giúp đỡ. Ví dụ như: Sebastian
"Ha ha, tiểu nhân gần đây bỗng nhiên rất muốn ra ngoài một chút, dinh thự Phantomhive to như thế hẳn là sẽ có chỗ cho con người bé bỏng ta dây trú ngụ đi!" Undertaker cười hắc hắc, đưa tay đem đầu lâu trên bàn vuốt ve.
"Tùy ngươi, tuy nhiên..." Nàng chăm chú nhìn bộ dáng Undertaker...y phục không khác gì ăn xin, giảo hoạt cong môi một cái "Nếu muốn vào nhà Phantomhive, y phục rách rưới của ngươi tốt nhất nên ném, đỡ phải chướng mắt."
"Sebastian!"
"Yên tâm, điện hạ." Sebastian mỉm cười nhìn nàng. Không cần nàng nói rõ, Sebastian sẽ hiểu ý của nàng "Thân là quản gia nhà Phantomhive, dạy dỗ một vị hạ nhân chính là trách nhiệm của ta. Ta sẽ thay Undertaker tiên sinh chuẩn bị tốt trang phục, kính xin Undertaker tiên sinh phải phối hợp." Quản gia yêu nghiệt cười xấu xa.
"Ha ha... Tiểu nhân, tiểu nhân nhất định phối hợp." Nhìn nụ cười quản gia, Undertaker không hiểu rùng mình một cái.
Vừa nãy hắn dường như không đắc tội Sebastian mà, vì sao hắn cảm thấy lạnh như thế, Undertaker thầm nghĩ.
Ai nói Undertaker không đắc tội với quản gia đại nhân.
Sebastian quỷ quyệt hơi cong môi, ý vị thâm trường nhìn Kaimi.
Điện hạ của hắn không phải ai cũng có thể mơ ước!
_Đôi lời editor_
Có ai để ý anh Under lúc đầu gọi Seb là "ngài" không =))) ai đoán được lí do nào (⁰▿⁰)
Tiểu sinh rất siêng năng nha, cầu vote cầu comment *lăn lộn bán manh* (///v)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...