[đm] Quái Vật Tâm Sự.







💥 Lưu ý:  Mỗi một chương là một câu chuyện khác nhau ...!!

Vì một chương của truyện khá dài tầm 7000 chữ lên mình sẽ chia ra ...:-:

Với lại nó có khá nhiều mẩu truyện nhưng chưa được cật nhật hết mà mik chỉ edit những mẩu chuyện hợp gu thôi nghe ...=|||

Mẩu chuyện nào mà có công biến thái là mik sẽ combat a~~






_____________




.

Ánh trăng mờ ảo bò trên thành phố náo nhiệt rực rỡ ánh sáng, sầm uất bởi âm thanh vui nhộn của ngày đêm, chỉ có đêm khuya như nhung đen lặng lẽ nhìn thanh hội hóa trang. Tiếng nhạc lớn chói tai, ánh đèn xung quanh đầy màu sắc chiếu sáng quán bar như một thế giới bồng lai tiên cảnh, các bạn trẻ nhảy nhót trên sân khấu khiến bầu không khí khán đài trở nên sôi động.

Cậu là một beta bình thường, nhưng lại toát ra một khí chất quyến rũ.

Sau màn khiêu vũ, thanh niên nhảy trên sân khấu, ngay lập tức bị một đám đông khán giả vây quanh. Cậu đã quen với việc nở nụ cười lười biếng đi về phía hậu trường quán bar, trong ánh sáng mờ ảo, mép quần da bị vô số bàn tay nhân cơ hội niết rồi nắn da thịt non mịn của cậu.

Bỗng nhiên một đôi tay lạ nhét một tờ tiền vào lòng bàn tay cậu, thanh niên nhướng mày, cậu chưa từng gặp đối tượng keo kiệt như vậy.

Ánh sáng vừa quét vào tay, thiếu niên liền liếc xuống nhìn, sau đó híp mắt lại.

Đó là một tấm séc, và số lượng số 0 thậm chí còn nhiều hơn tất cả các hóa đơn mà cậu từng nhận được.

Cậu ngẩng đầu lên, đối diện với một đôi mắt đen như vực thẳm vô tận, nhìn mình không chớp mắt.

Thanh niên huýt sáo với người đàn ông nghiêm nghị đội mũ đeo mặt nạ kín mít kia, hôn lên tấm chi phiếu bằng đôi môi hồng nhuận, trong khung cảnh ồn ào hỗn loạn, cậu im lặng đối diện người đàn ông, mí mắt cong cong dùng khẩu hình.
1


Cảm ơn.

"Tác Tác, cậu phải đi à?"

Người phục vụ biết cậu trong phòng thay đồ, khi thấy cậu cầm lấy một túi tiền vừa kiếm được, gã hỏi một cách ghen tị.

Thanh niên ân cần "ừm" một tiếng, từ trong quần da lấy ra một lượng lớn nhét vào cổ của người phục vụ, ngả ngớn nhéo nhéo mặt gã.

"Tiểu gia thưởng cho anh này, nhận lấy."

Người phục vụ biết tính khí của cậu, liền tươi cười chấp nhận. Sau khi trang điểm thay quần áo, thanh niên ngồi xếp bằng trên ghế, rồi đếm lại số tiền kiếm được tối nay làm phồng túi của mình. Độ dày của chiếc túi khiến cậu cảm thấy rất thoải mái.

Người phục vụ vừa rời đi, thì đột nhiên có người đẩy cửa bước vào phòng thay đồ yên tĩnh.

Sau khi nhìn thấy người tới, nam thanh niên nhướng mày hỏi với vẻ cảnh giác cùng chán ghét.

"Làm thế nào mà anh vào được đây?"

Theo logic, chỉ có nhân viên mới có thể vào phòng thay đồ ở phía sau hậu trường, kể từ khi một vị khách say xỉn xông vào một cách điên cuồng vì mê mẩn một thiếu niên nào đó lẻn vào phòng vô tình dùng dao đả thương người khác, việc kiểm tra công tác an ninh của quán bar ngày càng nghiêm khắc hơn. Vốn tưởng rằng vừa rồi người đàn ông nhiều tiền kia đưa cho hắn một tấm ngân phiếu lớn là đủ rồi, ai ngờ lại bám theo cậu tận phòng thay đồ.

Người này là một alpha, cậu cũng không thể đảm bảo rằng mình có thể trốn thoát suôn sẻ.

Người đàn ông dường như nhìn thấy động tác ẩn giấu của cậu, khẽ cười, giọng nói trầm thấp từ tính, tiếng cười truyền đến khiến bên tai tê dại.

Sau đó anh tháo mặt nạ xuống, thản nhiên giơ hai tay lên để thể hiện lòng tốt của mình.

"Đừng sợ, tôi chỉ đến là...muốn hỏi em một chuyện."

Trái ngược với mong đợi của cậu, người đàn ông đó đặc biệt đẹp trai, với đôi mắt phượng cùng sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng gợi cảm nở nụ cười.

Thanh niên sững sờ trong giây lát, rồi hỏi.

"Có chuyện gì?"

Người đàn ông nhìn dáng vẻ lãnh đạm của cậu, trong mắt lóe lóe.

"Có muốn ở cùng tôi mấy năm không?"

Ý tứ trong lời nói của anh thể hiện rõ ràng, thái độ của thanh niên lại rất ung dung thoải mái, tựa như đã quen với những cảnh tượng như vậy, thậm chí còn lộ ra nụ cười khiêu khích.

"Xin lỗi, tôi không muốn."


Người đàn ông nhìn chằm chằm vào đôi lông mày đang chảy nhướng của cậu, ngữ khí khá ân cần.

"Là phần thưởng, một triệu có thể đủ?"

Thanh niên sững sờ một hồi, sau đó hờ hững đóng cửa tủ lại, coi như chuẩn bị rời đi.

"Không thể."

Người đàn ông sờ cằm, nói tiếp.

"Năm triệu thì sao?"

Động tác khóm lưng của thanh niên dừng lại, đôi mắt đen trong suốt hiện lên vẻ kinh ngạc, loại bệnh thần kinh nào lại bỏ ra năm triệu cho một beta nhảy trong quán bar? Đầu óc anh ta hẳn là có vấn đề rồi đi!

Đối diện với ánh mắt khó tin của thiếu niên, khóe môi người đàn ông cong cong, tròng mắt hiện lên ý cười.

"Năm triệu một năm, ừm ... ba năm, tổng cộng là 15 triệu, em có bằng lòng nhận không?"

Lời nói của anh làm cho thanh niên đứng chết chân ở đó, một lúc sau, thanh niên dò xét anh từ đầu đến chân, đối diện với người đàn ông hào sảng này, tựa hồ là bộ dáng rất tự tin.

Lớn lên không tồi, có thân hình chuẩn và quan trọng nhất là có nhiều tiền.

Thanh niên xuy xét vài phút, hỏi một cách thận trọng.

"Chi phiếu vừa rồi không tính đúng không?"

Người đàn ông ngạc nhiên nhướng mày, trong mắt lóe lên vẻ thích thú nhìn thanh niên giống như một con sóc bủn xỉn đang ôm quả thông trong tay không chịu buông ra, cười nói.
1

"Không tính."

Thanh niên lập tức nhượng tiền mình yêu nhất coi như người vừa cự tuyệt đối phương không tồn tại, nở nụ cười tươi rói, trong sáng ngây thơ, giọng nói nhẹ nhàng như một viên kẹo trái cây ngọt ngào.

"Vậy thì tôi nhận lời."

-------------------------


2 năm sau.....


Tác Tác, Tác Tác! Cậu lại được lên hot seach rồi kìa!"

Trình Tác, người đang ngủ gật trên bàn trang điểm, đột nhiên bị giật nảy tỉnh giấc bởi thanh âm phấn khích của trợ lý Kỳ Kỳ, cậu bất mãn nhìn chằm chằm cô, ánh mắt trừng trừng, khuôn mặt tối sầm.

"Cô có biết tôi đã hai ngày không ngủ rồi không."

Kỳ Kỳ quơ quơ điện thoại trước mặt cậu, hét lên đầy phấn khích.

"Tác Tác ơi, bảo bảo của tôi ơi, cậu đã có thêm một triệu người theo dõi trong một ngày aa!"

"Ồ."

Trình Tác lơ đãng ngáp một cái, chuyên viên trang điểm lập tức đứng thẳng đầu nhẹ nhàng nhẹ nhàng, không quên đưa tay sờ lên khuôn mặt mềm mại của cậu, không khỏi trầm trồ.

"Da Tác Tác tốt thật, siêu trắng siêu dịu nhẹ mà không cần bôi quá nhiều."

"Vậy thì làm ơn nhanh lên, nhân tiện tôi có thể bắt kịp giấc ngủ."

Trình Tác lại ngáp một cái, vài giọt nước mắt tuôn ra ướt đẫm đôi mắt, nhuộm màu tính khí nhu mì có chút ngây thơ ướt át, mặc dù trong lời nói lộ ra vẻ nóng nảy và kiêu ngạo, nhưng không ai nỡ trách móc một mỹ thiếu niên này.

"Nhân tiện, tiền lương đã chuyển vào thẻ của tôi chưa?"

Cậu chợt nhớ ra điều gì, sảng khoái và hỏi Kỳ Kỳ đầy mong đợi.

Kỳ Kỳ trợn mắt trắng, tức giận trả lời.

"Lại nữa, tại sao trong mắt cậu, tôi lại cảm thấy tiền quan trọng hơn tất cả mọi thứ."
2

"Câu trả lời chính xác."

Đôi mắt Trình Tác nheo lại thành vầng trăng khuyết dễ thương, biểu tình cậu trông mãn nguyện như thể được tỏ tình bởi một người yêu.

Kỳ Kỳ đã là trợ lý của câun được một năm rưỡi, cô nhận thức rõ về đặc tính mê giàu có của cậu, vì vậy cô không thể không nhu nhu trán mình.

Chết tiệt, tôi chưa bao giờ thấy một người yêu tiền như vậy. Nhưng .... vẫn đẹp trai và rất dễ thương!

"Vậy nên, gần đây Weibo đang nói về diện mạo bộ phim truyền hình mới của cậu, cho nên liền đăng lên Weibo để thu hút sự chú ý!"

"A ... Cô giúp tôi gửi đi."

Trình Tác nhắm mắt giả vờ như đã chết, trong mắt có chỉ có kiếm tiền và những thứ khác, cậu sẽ không bao giờ lãng phí thời gian cho chuyện sau này.

Kiki lại tiếp tục đảo mắt trắng, đăng nhập vào Weibo của cậu một cách thuần thục, rồi chụp một bức ảnh cậu đang ngủ gật, sau đó đăng lên Weibo.

Thiếu niên trong bức ảnh không có bất kỳ bộ lọc nào cũng thanh tú như nhân vật chính trong truyện tranh, với đôi lông mi dày và mảnh như cánh bướm, làn da trắng như tuyết cùng đôi môi đỏ tươi, đồng thời cũng khiến người ta không tự chủ được sinh ra một chút sở hữu tối tăm.

Kỳ Kỳ nhanh chóng mở mắt, vỗ nhẹ vào lồng ngực đang đập thình thịch của mình rồi nhẹ nhàng đẩy đẩy Trình Tác đang không hề hay biết.


"Đừng ngủ, Tác Tác, bên ngoài đã chuẩn bị xong."

Trình Tác mơ mơ màng màng đáp lại, dụi mắt duỗi eo, áo sơ mi lộ ra vòng eo thon nhỏ vì động tác của cậu, trắng nõn mềm dẻo, làm tầm mắt của mọi người trong phòng gắt gao dán chặt.

Cậu bất tri bất giác lắc lắc đầu, đôi mắt đen như nửa đêm của cậu trở nên rõ ràng hơn.

"Được rồi đi thôi."
1

Chờ đợi bên ngoài là buổi chụp bìa tạp chí, Trình Tác mới ra mắt được một năm, nhưng vì có hậu thuẫn to lớn và ngoại hình xinh đẹp nên cậu đã nhanh chóng vượt lên, đặc biệt là cách đây vài ngày, một bộ phim truyền hình IP đã công chiếu nam nhân vật cậu đóng trong đó. Sau những bức ảnh tĩnh, nó đã gây ra một sự náo động trên Weibo.

Sau khi quay phim xong trời đã sẩm tối, Trình Tác chậm rãi đi ra cửa, sau khi nhận được cuộc gọi, Kỳ Kỳ bước đến thì thầm bên cạnh cậu.

"Vậy nên, Dịch ca đã cử người đến đón."

Trình Tác gật đầu, vẻ mặt không thay đổi.

"Thôi thì tự mình về đi, đi đường phải cẩn thận nhớ."

Một chiếc ô tô trọng yếu đã đậu ở dưới lầu từ lâu, Trình Tác liếc nhìn biển số xe mà mình thuộc lau láu, sau đó leo lên ghế sau. Người tài xế lầm lì lái chiếc xe êm ái đậu trước cửa một trong những biệt thự nổi tiếng, rồi ông kính cẩn nói với Trình Tác đang ngái ngủ.

"Ngài Dịch nói lát nữa sẽ tới đây. Người hầu đã chuẩn bị xong bữa ăn, cậu không cần phải đợi ngài ấy."

Trình Tác gật đầu, vừa mở cửa đã ngửi thấy mùi thức ăn, cả hai đều quá bận rộn nên Dịch Hành đã thuê một người hầu thông thạo về nhà phục vụ họ. Giặt quần áo, nấu cơm, dọn dẹp làm xong liền về luôn. Mặc dù có bắt gặp những hình ảnh không nên nhìn cũng lặng lẽ mà lui ra.
3

Trình Tác vừa đói vừa buồn ngủ, bụng hơi trướng, đặt đũa xuống, sau đó dựa vào chiếc gối ôm trên ghế sô pha, ngủ thiếp đi.

Cậu không biết đã ngủ được bao lâu trước khi bị đánh thức bởi hơi thở alpha nóng ẩm độc đoán.

"Chà ... anh đã về."

Giọng cậu mơ màng ấm áp, mềm mại quấn lấy trái tim người khác như một viên kẹo ngọt ngào.

Dịch Hành trầm mặc không nói lời nào, chăm chú hôn lên quai hàm nhọn của cậu rồi liếm môi. Họ đã không gặp nhau một thời gian rồi, cách đây không lâu Dịch Hành buộc phải đến một vùng núi hẻo lánh để quay một bộ phim hành động, anh ở trong một môi trường khép kín mất hai tháng trước khi trở lại, trở về với trạng thái mệt mỏi, khoảnh khắc nhìn thấy thiếu niên đang co ro trên ghế sofa. Ngay lập tức, một ham muốn / dục vọng mạnh liệt dữ dội bùng lên.





____________







Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận