Đêm hôm đó Lạc Thần, Vương Hàn và Lạc Hy không ngủ mà ngồi ở phóng khách để tìm cách cứu Tử Dạ.
« Hàn này, cậu thử nói suy nghĩ của cậu cho tớ nghe xem. ». Lạc Thần lên tiếng, Thần muốn nghe cả ý kiến của Vương Hàn nữa. Bởi vì biết đâu Thần suy nghĩ sai ở chỗ nào đó. Nếu mà như thế thì Tử Dạ sẽ gặp nguy hiểm mất.
« Ừm… Tớ nghĩ có thể là 1 trong 3 người sau bắt cóc Cừu Ngốc. 1 là đối thủ làm ăn của Tử thị, 2 là kẻ thù của chúng ta, hoặc chỉ là bọn bắt cóc tống tiền bình thường. ». Trên đường từ khu vui chơi về Vương Hàn đã nghĩ đến vấn đề này. Và Hàn chắc chắn là 1 trong ba người này, không thể là ai khác được nữa.
Lạc Thần nghe xong thì mới để ý là cậu đã quên mất Tử Dạ là con của chủ tịch Tử thị. Thế nên cậu cũng rất có thể bị đối thủ làm ăn của Tử thị bắt cóc. «Tớ nghĩ không thể là bắt cóc tống tiền được. Vì nếu là thế thật thì tại sao chúng chưa gọi điện đến để đời tiền chuộc. ».
« Anh Thần nói có lý đấy. Vậy chỉ còn 2 khả năng kia thôi. ». Lạc Hy im lặng lắng nghe 2 người anh nói rồi lên tiếng nói lên suy nghĩ của mình.
Hai người kia cũng nghĩ như vậy. Nhưng mà nếu là 2 khả năng kia thì chắc chắn phi vụ bắt cóc này đã được chuẩn bị tốt rồi mới thực hiện. Thế nên việc bọn chúng để lại dấu vết để Black tìm được là rất khó.
«Theo em thấy, nếu là đổi thù làm ăn của Tử thị bắt cóc Dạ thì chúng ta nên nói cho ba của Dạ biết. Vì chúng ta đâu biết Tử thị đối đầu với những ai. ». Vấn đề này thì họ có thể cho người đi điều tra. Nhưng dù gì cũng là chỗ quen biết với nhau, không biết thì thôi chứ đến lúc biết rồi thì lại khổ.
Lạc Thần vừa nghe xong, không suy nghĩ gì đã lập tức phản đối. Theo cách nói của Thần thì dù là đối thủ làm ăn của Tử thị thì cậu cũng sẽ có cách để cứu Tử Dạ. Với lại Thần đã từng hứa với chủ tịch và phu nhân là sẽ bảo vệ và chăm sóc cho Tử Dạ thật tốt nên sự việc lần này tốt nhất vẫn là không nên nói, mà nên âm thầm giải quyết. Còn nếu về sau sự việc có đi quá khỏi tầm kiểm soát của Thần thì mới nói cho người lớn biết.
«Vậy nếu là kẻ thù của 2 anh thì sao? Các anh có rất nhiều kẻ thù, làm sao mà biết được ai bắt cóc Dạ?». Lạc Hy dù gì cũng chỉ là một cô gái với vỏ bọc mạnh mẽ mà thôi. Khi lâm vào tình huống thế này, cô vẫn theo bản năng mà lo nghĩ đủ điều.
«Em nghĩ nhiều rồi đó Hy, nếu là kẻ thù của bọn anh thì sẽ dễ dàng giải quyết thôi.». Vương Hàn cười chấn an Lạc Hy. Trong những trường hợp thế này thì nên chấn an cô vì nếu tinh thần cô không ổn định sẽ dẫn đến những tình huống không lường trước được.
Vương Hàn coi Lạc Hy không khác gì cô em gái nhỏ của mình vậy. Vì thế Hàn không muốn vì cô suy nghĩ không thông suốt mà để sảy ra vấn đề. Đến lúc đó sợ là Tử Dạ còn chưa cứu về được mà Lạc Hy đã gặp chuyện rồi.
Còn về vấn đề kia thì như Hàn đã nói, dễ dàng giải quyết thôi!
Còn tại sao Black có kẻ thù ư? Là kẻ thù trong giới giải chí à? Chỉ vậy thôi đã là gì? Kẻ thù của Black chính là những băng nhóm xã hội. Không sai, chính là những băng nhóm xã hội hổ báo cáo chồn ngoài kia.
Là những băng nhóm xã hội vì chính Lạc Thần và Vương Hàn cũng là đại ca của một băng nhóm có tiếng trên cả nước. 2 người họ ban đầu cũng không có ý định dính líu đến mấy vấn đề này đâu, nhưng do hoàn cảnh đưa đẩy nên 2 người họ đã lập nên một băng nhóm riêng và dẫn dắt băng nhóm đó có được danh tiếng như hiện nay. Và tên băng nhóm đó giống với tên nhóm nhạc của họ, Black!
Tuy nói là băng đảng nhưng Black không buôn lậu vũ khí, không vận chuyển ma túy trái phép, cũng như những hành vi phạm tội khác. Họ chỉ mở sòng bài, quán bar, khách sạn, nhà nghỉ,…nhưng tất cả đều được cấp giấy phép đàng hoàng hết rồi. Nhưng điều đó không có nghĩ là họ không tổ chức những cuộc đua xe trái phép, đánh nhau cướp địa bàn,… Nếu không làm như vậy thì sao giống băng đảng xã hội được, nhỉ?
Nhưng cũng không vì vậy mà họ mất đi cái danh băng đảng có tiếng nhất nước. Đã có nhiều băng đảng khác nghĩ họ làm ăn chân chính mà nghĩ họ dễ ‘ăn’ nên đã đi thách đấu với Black. Nhưng thật đau lòng làm sao khi bị ‘ăn’ lại chính là chúng. Qua bao nhiêu lần bị thách đấu và thắng áp đảo, hiện nay Black đã là một băng đảng rất nổi danh. Có khi còn lan rộng sang cả nước ngoài.
Cơ mà có ai thắc mắc tại sao Lạc Thần và Vương Hàn không bị phát giác là họ chính là đại ca của băng đảng lớn như thế này không? Họ không bị phát giác vì quy định của Black rất nghiêm ngặt. Ai muốn vào Black thì phải trải qua nhiều thử thách, rồi sau đó Black sẽ cho người đi điều tra thật cặn kẽ lai lịch của người này. Sau đó người đó mới được gia nhập. Nhưng mới gia nhập thôi thì chưa là gì cả, người mới gia nhập phải đồng cam cộng khổ với các anh em trong băng nhóm thật tốt thì mới được gặp Lạc Thần và Vương Hàn. Mà dù người đó có dùng mánh khóe gì để có thể gặp được Thần với Hàn đi chăng nữa thì bên cạnh 2 người họ luôn có người đi theo. Thế nên muốn lấy được tin tức gì gì đó thì mơ đi!
Tất cả những điều trên đã làm cho Black có số lượng kẻ thù chỉ có tăng mà không có giảm. Tất cả bọn chúng đều muốn tiêu diệt Black. Nhưng Black lại giống như một con mãnh thú nguy hiểm không thể lại gần chứ đứng nói là tiêu diệt. Vì thế bọn chúng luôn tìm mọi cách, tận dụng mọi cơ hội để tìm được điểm yếu của Black.
Và vì thế làm sao mà chúng có thể bỏ qua cơ hội trời cho này cơ chứ!? Cơ hội này là gì? Chính là bắt cóc Tử Dạ. Tử Dạ bây giờ rất được Lạc Thần và Vương Hàn, nhất là Lạc Thần quan tâm, thế nên Tử Dạ có thể coi là điểm yếu của Lạc Thần. Mà điểm yếu của Lạc Thần thì chính là điểm yếu của Black. Thế nên chúng đâu thể bỏ qua dễ dàng như vậy!?
Nhưng cũng như Vương Hàn nói, nếu là kẻ thù của Black thì chuyển nhỏ! Chỉ cần một câu thôi Black cũng có thể tiêu diệt được bọn chúng và cứu Tử Dạ về. Mà vấn đề ờ đây chính là họ chưa thể xác định được đúng là Tử Dạ bị kẻ thù của Black bắt cóc không nữa. Thế nên họ mới ngồi đây suy nghĩ như thế này.
*Tinh, tinh, tinh* Đang lúc không khí xung quanh 3 người họ rơi vào trạng thái trầm lặng thì điện thoại Vương Hàn kêu lên.
Nhìn tên người gọi, khuôn mặt của Vương Hàn liền trở nên lạnh lẽo, nhưng nếu nhìn kĩ thì trong ánh mắt của Hàn có chút gì đó vui.
«Nói đi.». Một câu lạnh lùng, ngắn gọn và súc tích cũng đủ để thấy Vương Hàn bây giờ không còn là anh chàng ca sĩ của nhóm nhạc Black vạn người mê nữa. Mà bây giờ Vương Hàn chính là đại ca của băng nhóm Black vạn người sợ rồi.
Người ở đầu dây bên kia được Vương Hàn cho phép thì ngay lập tức nói luôn vấn đề chính:«Anh Hàn, cô gái chiều nay nói sẽ khai tất, nhưng với điều kiện anh với anh Thần phải ở đó.» Vương Hàn và Lạc Thần không muốn bị gọi là đại ca hay gì gì đó nên đã kêu người trong nhóm muốn gọi gì thì gọi. Thế là các anh em trong băng quyết định gọi là anh Hàn với anh Thần.
«Được.». Vương Hàn lần nữa nói một từ ngắn gọn rồi tắt máy. Hàn quay sang nói với Thần:«Thần lên thay đồ đi, cô ta chịu khai rồi.». Nói là cô ta chịu khai vì cô ta từ khi bị bắt đi đến giờ chưa chịu khai lời nào. Vương Hàn từ lúc biết Tử Dạ bị bắt cóc đã ra lệnh là làm mọi cách để cô ta khai ra, vậy mà từ lúc đó đến bây giờ cô ta mới chịu khai. Và tất nhiên Hàn sẽ không trách anh em trong băng vô dụng mà là khen cô ta khá cứng đầu!
Lạc Thần nghe vậy thì không nói gì mà chỉ đứng dậy rồi lên lầu thay đồ. Vương Hàn tất nhiên cũng đi lên để thay đồ rồi. Bởi vì sắp đến họ sẽ tới ‘địa bàn’ nên phải ăn mặc cho đúng chất một chút.
Lúc sau Vương Hàn và Lạc Thần đi xuống. Vương Hàn mặc một cây đen còn Lạc Thần thì khác. Thần mắc quần jean đen, áo sơ mi trắng, đi giày da đen. Nhìn họ lúc này giống như 2 con người trái biệt nhau nhưng lại có điểm chung là quá đẹp!
Nhưng mà khi Lạc Hy nhìn thấy anh trai cô mặc áo trắng như vậy thì cô liền dao động, dao động này cho thấy chính là cô đang rất sợ hãi. Không chỉ Lạc Hy, Vương Hàn khi nhìn Lạc Thần mặc như vậy thì hắn cũng dao động, nhưng dao động của hắn khác với Lạc Hy. Dao động của hắn là rất hứng thú.
Mà chắc chắn không chỉ 2 người họ dao động đâu. Ngoài kia, những ai đã từng gặp qua anh Thần của Black thì khi nhìn thấy Lạc Thần mặc như thế nàu chắc chắn sẽ dao động. Bời vì Thần khi là anh Thần - đại ca của Black thì rất ít khi mang trên người đồ có màu trắng và hiếm hơn là mặc hẳn áo sơ mi trắng. Vậy mà hôm nay Thần lại mặc như thế này thì…
Không có thì sao cả mà chỉ biết là lần này sẽ có nhiều nhà phải để tang lắm đây. Haizzz~ Tốn tiền thật!
Còn tại sao mà là màu trắng chứ không phải màu khác á? Chính bởi vì favorite color của Lạc Thần là màu trắng. Mà đã là favorite thì làm sao có thể để bẩn được. Thế nên những lúc đến Black mà có đồ trắng trên người thì Lạc Thần sẽ hạn chế đánh đấm các kiểu, bởi vì khi đó sẽ làm bẩn đồ màu trắng mất. Vì thế nếu ai đó ngu ngốc làm bẩn đồ màu trắng của Lạc Thần thì thôi, vĩnh biệt bạn nheee!
Quay lại với hiện tại, khi Vương Hàn và Lạc Thần định đi thì Lạc Hy gọi lại:«Anh, cho em đi với. Tin tức gì liên quan đến Tử Dạ cô đều muốn biết nha!
«Không được!». Lạc Thần có thể là một người anh rất chiều em gái mình, nhưng Thần cũng là một người anh rất nghiêm khắc. Khi Lạc Hy biết sự tồn tại của Black thì cô cũng đã xin được gia nhập nhưng Lạc Thần không cho. Thần biết Lạc Hy là một cô gái mạnh mẽ những dù gì thì Hy vẫn là con gái, lại còn là em gái nữa nên Thần không muốn Hy gia nhập vào băng nhóm nguy hiểm này.
Và lần này cũng vậy, Thần biết Lạc Hy lo cho Tử Dạ nhưng nhất định không cho Lạc Hy đi.
Lạc Hy biết dù cô có thuyết phục thế nào thì Lạc Thần vẫn sẽ không cho đi nên cô đành im lặng, buồn thiu ngồi xuống ghế. Coi như cô ở nhà một mình đợi 2 người mang tin tức về vậy.
Lạc Thần nhìn vẻ mặt buồn chán đó của Lạc Hy thì rút điện thoại ra, đi đến cạnh cô:«Em ở nhà đợi, nếu có số lạ nào gọi cho anh thì báo cho anh luôn, nhé!?»
Lạc Hy tất nhiên sẽ gật đầu rồi vâng rồi. Cô vẫn còn trẻ con lắm nhe!
Lạc Thần thấy Lạc Hy không buồn nữa thì quay sang gật đầu với Vương Hàn rồi sau đó 2 người lên 2 chiếc Suzuki Hayabusa- thần gió, một đen một trắng và phóng đi trong đêm.
* * * * *
Nếu như những bộ phim, câu truyện nào đó thì căn cứ của Black sẽ là một nhà kho bỏ hoang hoặc quán bar nào đó. Nhưng Black đâu làm ăn phi pháp gì nên việc gì phải lo. Và vì thế căn cứ của họ chính là một khu nghỉ dưỡng bậc nhất nằm giữa lòng thành phố - H&H. H&H cũng là một trong những khu nghỉ dưỡng đẳng cấp nhất Thế Giới. Hàng ngày H&H có thể kiếm về cho Black cả chục tỷ đồng là ít. Vì thế H&H vừa là căn cứ của Black, vừa là cái ‘máy kiếm tiền’ của Black. Chính vì thể mà kinh tế của Black rất hùng mạnh, muốn hô mưa gọi gió thế nào cũng được.
Người ta nói rằng H&H chính là Heaven And Heaven, và chỉ có những người giống như những vị thần mới được sống ở đó. Khi sống ở H&H, bạn không cần phải lo lắng về cơm ăn áo mặc, giải trí vui chơi,…Ở đó có đầy đủ mọi thứ cho bạn, đủ để bạn sống cả đời ở đó cũng không chán!
Nhưng người ta hình như đã quên rằng H&H còn một tên nữa, chính là Hell And Hell. Bởi vì bạn phải thật sự có bản lĩnh và thật giàu thì mới có thể đến đây nghỉ dưỡng. Quy định ở đây rất nghiêm ngặt vì vậy chỉ cần sai phạm một chút thôi thì rất có thể bạn sẽ không có đường về. Còn nếu bạn cho rằng bạn có tiền thì bạn sẽ được ở đây? Ok! Tất nhiên là được! Nhưng trước khi vào bạn nên suy nghĩ mình nên tiêu tiền ở đây như thế nào. Bởi một khi đã vào thì bạn chắc chắn sẽ bị nó thu hút và rất sẵn sáng bỏ ra một khoản tiền lớn để hưởng thụ nó. Và một khi bạn đã sắp hết tiền để hưởng thụ thì xin hãy ra ngoài, bởi vì chỉ cần bạn thiếu một xu thôi thì, bạn cũng hiểu đấy.
Còn tại sao Vương Hàn với Lạc Thần có thể xây dựng một căn cứ kiếm ra cả ‘núi tiền’ trong một ngày như thế ư? Đơn giản thôi, vì Lạc Thần và Vương Hàn là người trong tương lai sẽ đứng đầu 2 tập đoàn lớn của Thế Giới, vì Lạc Thần và Vương Hàn là ca sĩ nổi tiếng, vì Lạc Thần và Vương Hàn là đại ca của Black. Mới chỉ thế thôi cũng biết 2 người họ giàu thế nào rồi, nhưng đấy còn chưa kể hàng năm, trong những bộ sưu tập thời trang, trang sức nổi tiếng luôn có vài bộ do Vương Hàn và Lạc Thần thiết kế.
Vì vậy 2 người họ có thể xây dựng khu nghỉ dưỡng này là điều quá bình thường! Họ thậm chí có xây dựng được nhiêu hơn thế nữa cơ.
«Anh Hàn, anh Thần!». Vương Hàn và Lạc Thần vừa đến cửa thì đã được các anh em trong băng chào đón rất hùng hậu. Tất cả đều đứng thành 2 hàng chào đón 2 người đại ca này. Phải biết rằng rất ít khi Vương Hàn và Lạc Thần đến H&H. Vậy nên lần này có chuyện rất quan trọng.
«Sao rồi?». Vương Hàn liếc nhìn xung quanh gật đầu một cái rồi hỏi chàng trai trai đứng bên cạnh. Anh ta là Lý Minh, một người rất được Vương Hàn và Lạc Thần tin tưởng và cũng là người thay mặt Vương Hàn và Lạc Thần xử lý mọi sự việc của H&H. Anh ta còn rất trẻ và đầy tài năng, biết bao công ty và tập đoàn muốn mời anh ta nhưng anh ta lại đầu quân cho 2 người trẻ hơn mình 5 tuổi. Bởi vì anh ta nể phục và ngưỡng mộ khí thế, phong cách của Vương Hàn và Lạc Thần. Anh ta cũng từng thề sẽ trung thành với Blak mãi mãi, để chứng minh lời thề đó, anh ta đã chông coi H&H rất tốt. Cũng vì thế mà Vương Hàn với Lạc Thần cho anh ta rất nhiều lợi lộc và thứ tốt.
«Cô ta nhất định đợi 2 đứa đến.». Mặc dù lớn tuổi hơn nhưng Lý Minh vẫn gọi 2 người này là anh. Lúc đầu Vương Hàn với Lạc Thần nói anh ta có thể gọi họ là em nhưng anh ta từ chối. Dù gì cả Black đều gọi là anh thì sao dám gọi là em, với lại hắn cũng thích vậy. Nhưng mà hắn muốn cũng chả được, Vương Hàn và Lạc Thần đã dùng tư cách của boss mà bắt Lý Minh gọi họ như gọi em trai mình.
Vương Hàn không nói gì mà chỉ gật đầu rồi đi vào trong.
Bên trong đại sảnh rất lớn, có thể chưa được hơn một nghìn người. Nổi bật trong này chính là đài phun nước đặt giữa trung tâm với chùm đèn pha lê không lồ bên trên. Xung quanh là những bộ salon sang trọng cùng những bể cá nhiệt đới to lớn.
Nhưng mấy thứ này không quan trọng, Vương Hàn và Lạc Thần nhìn chán mắt rồi. Họ đi qua quầy tiếp tân rồi đi thẳng vào thang máy chuyên dụng – thang máy mà chỉ có Vương Hàn và Lạc Thần được đi. Sau đó Lý Minh và những người khác đi vào thang máy bên cạnh để đi xuống tầng hầm - nới giam giữ người con gái kia.
Còn về phía những vị khách ở đại sảnh thì bị một cảnh vừa rồi dọa sợ. Một lúc sau họ mới hoàn hồn mà rộ lên nghi vẫn. Hai người trẻ tuổi vừa rồi là ai mà đến cả giám đốc là Lý Minh phải trực tiếp xuống đón tiếp như vậy? Nhưng dù suy nghĩ đủ đường thì họ vẫn chỉ cho rằng đó chỉ là người khách đặc biệt chứ không hề biết đấy chính là hai boss thực sự của H&H.
Quay lại với tầng hầm kia, đây mới chính là căn cứ chính của Black. Nơi này rất rất rất rộng với thật nhiều những căn phòng to nhỏ khác nhau xếp lại. Mỗi căn phòng đều có một công dụng riêng mà không phải ai cũng biết.
Nhưng những căn phòng đó không quan trọng, quan trọng nhất và cũng đặc sắc nhất chính là ở giữa trung tâm tầng hầm này có một cái sân rộng bằng nửa sân vân động bên ngoài. Nơi này được thiết kế giống trong những bộ phim khoa học viễn tưởng của Mĩ với bức tương trắng xóa, đèn pha công suất lớn trên đỉnh đầu, xung quanh là rất nhiều cửa sắt được đóng kín. Gần sát đỉnh trần có một phần bức tường được làm bằng kính chống đạn trong suốt. Sau bức tường đó là căn phòng điều chỉnh hệ thống của cái sân kia, cũng là nơi để quan sát mọi hoạt động bên dưới.
Black thiết kế một cái sân lớn và quy mô vậy để làm gì?
Chính là để cho anh em trong băng luyện tập.
Để cho những con thú cưng của Vương Hàn và Lạc Thần ‘vui chơi’. Nói là thú cưng nên chúng chả nguy hiểm chút nào. Hiền nhất trong số chúng chính là sư tử Nam Phi, gấu Bắc Mĩ, sói xám, rắn Mamba. Còn đẹp nhất chính là hổ trắng, sói tuyết, rồng Komodo. Đấy còn chưa kể là Vương Hàn định mang cả cá Piranha về nuôi nữa cơ.
Cái sân đó cũng là nơi để cho Black xử lý những người phản bội và kẻ thù của băng.
Và lúc này đây, ở giữa sân là người con gái đó. Cô ta đang bị chói trên một chiếc ghế. Không biết Black đã làm gì cô ta mà người cô ta vẫn gọn gàng sạch sẽ nhưng lại chịu khai ra.
Vương Hàn và Lạc Thần đi vào căn phòng kính, tay nhận một tập hồ sơ mỏng Lý Minh đưa cho.
«Cô ta tên...». Lý Minh đang định nói sơ qua về cô ta thì Vương Hàn giơ tay lên chặn lại:«Người không quan trọng, không cần biết tên. Mấy thứ không quan trọng cũng bỏ hết đi.».
Lý Minh nghe vậy thì gật đầu rồi nói tiếp:«Cô ta là một con nghiện.». Chỉ một câu thôi cũng đủ hiểu rồi. Cô ta vì nghiện nên mới làm như vậy.
Lạc Thần liếc nhìn tập hồ sơ trong tay rồi đi đến gần tường, nhìn cô ta một lát rồi nói: «Chúng tôi đến rồi, nói đi.». Đây là một câu nói lạnh lùng, không có chút từ tính nào như khi nói với Tử Dạ.
«…T…ôi… ». Có vẻ như cô ta chưa muốn hợp tác lắm thì phải.
Lý Minh sợ cô ta sẽ làm mất thời gian của Lạc Thần và Vương Hàn nên đe dọa cô ta «Cô muốn được nếm thử hương vị vừa rồi?». Cô ta nghe vậy thì sợ hãi, mặt tái mét, run lẩy bẩy, lắc đầu từ chối:«Không, tôi không muốn! Tôi sẽ khai, tôi khai!». Cô ta sợ cái hương vị vừa rồi lắm. Đối với một con nghiện nặng như cô ta thì chỉ được ngửi mùi hương của ma túy loại thượng đẳng nhất mà không được dùng thì thật kinh khủng!
Lý Minh thấy cô ta nghe lời thì im lặng để cho cô ta nói. Cô ta lúc đầu có chút ngập ngừng nhưng vì lời đe dọa kia nên nói ra.
«Ngày hôm qua, tôi có đến quán D&N để… kiềm chút tiền. Ở đó tôi gặp một người, anh ta nói anh ta sẽ cho tôi tiền nếu như tôi làm theo lời anh ta. ». Nói đến đây, cô ta dừng một lát rồi nói tiếp. «Lúc đầu tôi cũng có ý định từ chới, nhưng vì số tiền đó rất lớn nên tôi không thể từ chối.».
Lạc Thần nghe vậy thì chỉ ồ một tiếng lạnh nhạt rồi thôi. Vương Hàn thấy Lạc Thần không có ý định nói gì tiếp thì đi lên nói:«Nếu cô cần tiền như vậy thì tôi sẽ cho cô gấp đôi, à không, gấp mười luôn đi.». Vương Hàn chính là đối đãi rất hậu hĩnh với ‘con mồi’ có lợi nha. Nhưng Lạc Thần và Lý Minh biết rõ, để Vương Hàn đối đãi hậu hĩnh như thế thì phải chả một cái giá rất đắt.
Và đúng như vậy, Vương Hàn sau khi đưa ra số tiền đó thì lạnh lùng nói:«Nhưng tốt nhất là cô nên tìm ra tên đó cho tôi. Nếu không thì cô nên biết số phận của cô và người nhà cô sẽ đi về đâu.».
Điểm yếu của cô ta chính là gia đình, thế nên cô ta phải chấp nhận đi theo Vương Hàn và Lạc Thần đến D&N.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...