Chương 25: Bị đâm vào từ phía sau trong phòng làm việc, hạ nhục bằng ngôn từ.
Editor: Mây Vu Sơn.
Beta: chưa.
----------------
Vậy mà lại bị Nghiêm Hàn nhìn thấy rồi.
Điều này thật sự nằm ngoài dự đoán của Diệp Nhất Sâm. Cậu há hốc miệng, kinh ngạc không nói lên lời.
"Diệp Nhất Sâm, em chạy trốn khỏi nhà tôi để được người khác địt à?" Nghiêm Hàn tức đến bật cười: "Em biết tôi tức giận tới mức nào không?"
Điều làm anh phẫn nộ hơn là... Xem livestream thôi anh cũng cương lên được.
Ngày hôm đó, anh vừa nổi giận vừa ngạc nhiên, vừa nhìn gương mặt lên đỉnh của Diệp Nhất Sâm vừa bắn ra.
Diệp Nhất Sâm nhỏ giọng nói: "Em xin lỗi..."
Đối mặt với những lời chất vấn của Nghiêm Hàn, cậu chỉ có thể ở thế yếu.
Nghiêm Hàn cười nhạo: "Sao em lại không biết xấu hổ như vậy, bị người khác vũ nhục ở bên ngoài mà vẫn có thể rên rỉ dâm đãng như thế? Em thích phát sóng trực tiếp bởi vì thích bị người khác nhìn thấy sao? Fans dùng ngôn ngữ nhục nhã em khiến em thấy rất thỏa mãn à?"
"Không, không phải..." Mắt Diệp Nhất Sâm úng nước, sắp không chịu nổi nữa.
Sao lại như thế, mình thể hiện ra mình thích livestream lúc nào, còn hưởng thụ những cái đó...
"Sao em có thể đĩ thõa như vậy? Vừa hám tài vừa ngu ngốc cũng thôi đi, đây lại còn thèm khát đến nỗi không giới hạn." Nghiêm Hàn nắm cằm cậu, để cậu đối mặt với anh: "Hay là do tôi làm em không hài lòng nên em mới muốn bỏ rơi tôi? Thậm chí muốn từ chức?"
Diệp Nhất Sâm không nói gì.
"Tên kia cho em thứ gì, tôi cũng có thể cho em thứ đó. Tiền tiết kiệm của tôi không ít, tha hồ thỏa mãn thói hư vinh của em. Không phải trước đây nói thích đồng hồ của tôi à? Giờ tôi cũng có thể tặng nó cho em."
Nghiêm Hàn lập tức cởi đồng hồ xuống, cưỡng ép đeo lên tay Diệp Nhất Sâm.
"Em không cần!" Diệp Nhất Sâm không giật tay mình lại được. Nghiêm Hàn quá khỏe, sắp bóp nát tay cả cổ tay cậu.
"Tôi không những có thể thỏa mãn em trên phương diện vật chất mà phát sóng trực tiếp cũng có thể." Nghiêm Hàn cướp lấy điện thoại của Diệp Nhất Sâm: "Ngay bây giờ luôn đi."
Diệp Nhất Sâm: "??"
Đám người này, không tên nào bình thường hết hả?!
Nghiêm Hàn dùng ngón tay Diệp Nhất Sâm mở khóa, tìm ứng dụng livestream. Do không quen dùng lắm, mày mò một lúc lâu mới làm được.
Diệp Nhất Sâm thấy anh nghiêm túc muốn làm như vậy, run rẩy hỏi: "Anh... Anh muốn làm thật sao?"
"Chẳng lẽ đùa?" Nghiêm Hàn hạ khóe miệng: "Để cho em nhìn xem, rốt cuộc em lả lơi ong bướm đến cỡ nào."
Nghĩ đến viễn cảnh tên khốn chịch Diệp Nhất Sâm hôm qua cũng xem, ý chí chiến đấu của Nghiêm Hàn ngày càng dữ dội.
Hôm qua thưởng thức em ấy thì đã thế nào? Anh mới là người bóc tem!
Điện thoại được cố định trên bàn. Lúc các fan nhìn thấy thông báo livestream của idol họ liền nhanh chóng lao vào, nhìn thấy khung cảnh Diệp Nhất Sâm bị một nam nhân khác ép vào giữa bàn làm việc trong văn phòng. Do góc máy thấp, họ không nhìn thấy mặt hai người nhưng người xem lại biết rõ người đang bị vây giữ chính là Diệp Nhất Sâm.
【 Phát sóng đột ngột, vui quá bây ơi! 】
【 Đây là ở đâu vậy? Văn phòng giám đốc à? 】
【 Văn phòng play! 】
【 Hôm nay bé Sâm Sâm là thư ký sao? 】
Nghiêm Hàn rất chú ý bình luận, nhìn không chớp mắt đống comment kia một hồi, thấy có không ít người nghĩ hắn là nam nhân kia liền lạnh lùng nói: "Tôi không phải hắn."
【...?? 】
【 Nghe giọng thì có vẻ như không phải đại lão thật...】
【 Ai zị? Cấp trên của Sâm Sâm á. 】
【 Người vô danh+1】
【 Giọng hay thế, quay mặt cái coi? 】
Nghiêm Hàn giả bộ vô tình nhắc nhở: "Dấu vết tôi lưu trên người em, hắn không nhìn thấy à?"
Diệp Nhất Sâm: "..."
Anh biết rõ cố hỏi, thật sự làm Diệp Nhất Sâm cạn lời.
【 Thằng này khá, hóa ra là ông à. 】
【 Phá án phá án. 】
【 Tui biết ngay mà. Hôm đó đại lão mới đi gặp chủ bá nên chưa có chơi đâu, mà đám dấu yêu trên người chủ bá nhìn là biết vừa trải qua đại chiến. 】
Nghiêm Hàn thấy mục đích phơi bày thân phận của mình đã đạt được rồi liền không để ý đám bình luận đó nữa, chuyển lực chú ý lên người Diệp Nhất Sâm.
Diệp Nhất Sâm đơ luôn, không biết đang nghĩ cái gì. Có lẽ là do Nghiêm Hàn mãi chưa động tay động chân nên cậu quên cả sợ hãi.
Cảm giác bị ăn bơ làm Nghiêm Hàn không vui nhíu mi: "Hmm" một tiếng, nhéo cằm Diệp Nhất Sâm làm cậu ngẩng đầu nhìn mình: "Không được nghĩ đến người khác."
"Em không... Ưm..." Diệp Nhất Sâm bị anh hôn.
Nghiêm Hàn hôn rất có tính chiếm hữu. Đầu lưỡi luồn mở khớp hàm, tàn sát bừa bãi trong khoang miệng, cướp hết nước bọt của cậu.
Từ khi Nghiêm Hàn xé rách mặt nạ với cậu, anh càng không thèm giả bộ nữa, luôn thuận theo bản tính, vừa thô bạo vừa bá đạo như dã thú. Sau khi "rượu đủ cơm no", anh mới dành cho cậu sự bao dung độc quyền, bằng lòng nén chúng lại ôm cậu vỗ về.
Diệp Nhất Sâm bị cướp hết không khí chỉ đành cố gắng thở bằng mũi. Tuy nhiên, cậu vẫn bị hôn đến mức thở hổn hển, gương mặt đỏ bừng.
Lưỡi và hàm trên đều bị liếm đến mức tê rần như có dòng điện chạy qua làm cậu hơi rùng mình.
"Ưm a..." Lúc sắp tắc thở tới nơi, Diệp Nhất Sâm dùng đôi tay ấn vào ngực Nghiêm Hàn, dùng sức lực toàn thân đẩy Nghiêm Hàn ra!
Nghiêm Hàn bị đẩy lùi về phía sau một bước, sửng sốt. Nếu anh kịp chuẩn bị tâm lý thì tuyệt đối không thể bị Diệp Nhất Sâm đẩy ra. Thực ra không thể ngờ rằng Diệp Nhất Sâm sẽ đẩy mình, cho nên máu nóng khó khăn lắm mới nhịn xuống được lại dồn thẳng lên não.
Anh bắt lấy hai cổ tay Diệp Nhất Sâm vặn ra sau lưng, tiếp theo bèn kéo cậu quay lại đè lên bàn làm việc: "Không muốn làm với tôi đến vậy à? Hửm?"
Cơ thể Diệp Nhất Sâm bị ép lên bề mặt cứng rắn, tay bị khóa trái ở sau lưng. Cậu nghe thấy tiếng cởi thắt lưng sột soạt phía sau, run rẩy kịch liệt hơn: "Buông em ra!"
Lúc này Nghiêm Hàn đã chuẩn bị từ trước, một bàn tay đã có thể cố định hai tay cậu, nhẹ nhàng cởi thắt lưng ném sang một bên rồi cởi quần Diệp Nhất Sâm.
Bên chân tự do duy nhất của Diệp Nhất Sâm cũng bị anh đè xuống, kéo một phát làm quần cậu tụt ra. Hai chân thon dài không níu giữ được quần, rơi thảng một đường xuống mắt cá chân.
"Ơ..." Diệp Nhất Sâm cảm thấy đùi trong bị một bàn tay nóng bừng chạm vào.
Nghiêm Hàn sờ thẳng đến hang động bí ấn, không có ý đồ tán tỉnh dâm loạn mà chỉ như đang đơn thuần kiểm tra. Hai ngón tayaanh đè mép thịt sang hai bên để lộ khe ra, dùng đầu ngón tay đi vào vuốt ve âm hạch, môi âm hộ, lỗ lồn.
Tuy rằng ngày hôm qua được nghỉ nhưng chỗ kia mới bị tàn sát bừa bãi nên vẫn chưa thể trở về nguyên dạng. Không chỉ âm hạch sưng, cửa động cũng mở ra một chút. Ngón tay cắm vàovô cùng thuận lợi, bên trong vừa ướt vừa trơn.
Nghiêm Hàn liên tục cười lạnh. Tuy rằng anh tận mắt nhìn thấy nhưng "kiểm tra" xong vẫn không kiềm chế nổi.
"Lỗ lồn dâm dãng này bị đâm cho nát rồi." Nghiêm Hàn tức giận, lập tức nhéo âm đế.
"A -- Đừng mà!" Hai mắt Diệp Nhất Sâm mờ sương, kẹp chặt đùi, lắc mông trốn cũng không thoát được.
"Rốt cuộc em có bao nhiêu thằng khác ngoài tôi? Có phải ngày ngày đều livestream bán thân cho thiên hạ xem à? Tan làm một phát liền đi tìm bạn chịch?" Cặp mắt Nghiêm Hàn đỏ lên, không biết là do bị chọc tức hay do nhiễm lửa tình.
Ngón tay anh nhéo âm đế không chút lưu tình, nhìn Diệp Nhất Sâm nhắm mắt lại rên rỉ.
"Buông tay... Đau..." Diệp Nhất Sâm rì rầm. Điều khiến cậu khó chịu hơn là đau đớn mang lại khoái cảm mãnh liệt, nhanh chóng lan ra toàn bộ vùng kín.
Cậu bắt đầu chảy nước.
Nghiêm Hàn thở hồng hộc, vừa mắng cậu dâm loạn, vừa gấp gáp móc dương vật ra, đặt lên miệng hang rồi lao thẳng vào.
"Ưm ưm ưm..." Diệp Nhất Sâm run rẩy, chỗ kia cũng co rút lại theo nhịp thở, liếm múi cặc bự.
Đám thịt vừa mềm vừa khít thi nhau mút mát, mát xa dương vật thô cứng,
Nghiêm Hàn vừa yêu vừa hận cái cơ thể dâm bẩm sinh của cậu, nói: "Có phải là dù bất cứ ai đến cưỡng hiếp em thì cái thứ thèm khát bên dưới đều tích cực muốn ăn tinh dịch đúng không?"
Vừa tiến vào, anh đã quên luôn sự tồn tại của phòng phát sóng trực tiếp, cả thể xác lẫn linh hồn đều bị yêu tinh Diệp Nhất Sâm quyến rũ.
【 Ù uầy ~ Cu tên này to vãi! 】
【 Đám đàn ông của chủ bá, "ai cũng có thiên phú dị bẩm". 】
【 Vừa độc mồm vừa dữ, nhưng em thích lắm, chửi em đi anh ơi! 】
Diệp Nhất Sâm vốn đã quen livestream cũng quên béng mất, chỉ tập trung vào thứ đang ra vào cơ thể mình.
"Nghiêm, Nghiêm Hàn, anh nhẹ thôi --"
Mỗi lần Nghiêm Hàn đâm rút đều dùng sức rất lớn, chỉ muốn đâm cậu đến độ nước nôi văng tung tóe. Hông và trứng dái đánh vào bờ mông vừa mềm vừa mẩy của Diệp Nhất Sâm phát ra âm thanh vang dội.
"A a... Quá, quá mạnh, a a..." Bàn làm việc cũng không chịu nổi từng cú thúc của Nghiêm Hàn mà phát ra tiếng.
Diệp Nhất Sâm bị Nghiêm Hàn giữ tay, mỗi lần bị đẩy về trước lại bị túm lại, hung hăng chà đạp.
"Tử cung cũng thật mềm." Nghiêm Hàn vừa nghĩ đến chuyện chỗ này ngoài mình ra còn bị tên khác bắn vào, không chút thương tiếc mạnh mẽ xuyên qua, đỉnh tới sâu trong tử cung.
Diệp Nhất Sâm ngẩng cao cổ tạo thành một đường cong hoàn mỹ, không tiếng động hét lên. Một lúc lâu sau mới hồi phục giọng nói của mình: "A, ha a... Vào rồi, vào rồi."
Đầu khấc Nghiêm Hàn quất trong tử cung làm Diệp Nhất Sâm kêu không ngừng, run rẩy một hồi thì cao trào.
Không ngờ rằng Nghiêm Hàn không dừng lại chút nào, cố nhận xuất tinh mạnh mẽ thọc vào rút ra, kéo theo đám thịt mềm rung động.
"Đừng... Ư ư từ từ, từ từ..." Khoái cảm trở nên cuồng bạo, Diệp Nhất Sâm sợ hãi thét chói tai. Nghiêm Hàn ở trong cơ thể, mỗi một lần vận động đều làm khoái cảm tăng gấp bội, huyệt thịt căng căng trướng trướng, chỉ cần vài giây cũng có thể lên đỉnh.
Nghiêm Hàn khiến cao trào ngắn hạn của Diệp Nhất Sâm không chỉ kéo dài mà còn biến nó trở thành nguồn phun, ướt sũng bàn làm việc.
"Ưm... A!" Dương vật Diệp Nhất Sâm cũng bắn, mới vừa rũ xuống, khi Nghiêm Hàn chạm tới chỗ mẫn cảm lại dựng lên.
Liên tiếp cao trào làm nước mắt Diệp Nhất Sâm tuôn rơi không ngừng, âm thanh mới chuẩn bị phục hồi lại đâu hoàn đấy.
14/9/2023
________
E đuýt tơ đã move on thành công. Liệu có vô tâm quá không ta...
3
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...