[đm] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại

Chương 15: Ông dà lưu lại dấu hôn chọc tức cặp song sinh, kiểm tra lồn nhỏ, bao trùm dấu hôn

Đợi thân thể Hạ Vinh tốt lên liền bắt đầu xử lý sự vụ công ty.

Mỗi lần hắn ở thư phòng công tác, cặp song sinh liền nắm chặt mỗi phút mỗi giây cùng Diệp Nhất Sâm thân thiết. Phòng khách, phòng bếp, phòng ngủ, phòng vệ sinh, thậm chí là hành lang, đều lưu lại hồi ức yêu đương vụng trộm của ba người bọn họ.

Bọn họ chỉ tránh Hạ Vinh, ở trước mặt người hầu cũng không kiêng nể gì. Ban đầu khi người hầu đi ngang qua gặp được, sẽ sợ tới mức chạy trối chết, dần dà, bọn họ thấy cũng không kinh ngạc nữa, có thể thản nhiên tiếp tục hành sự.

Hiện giờ kể cả ba người bọn họ công khai ôm ấp hôn hít trên sô pha ở phòng khách, người hầu cũng có thể ở một bên lau nhà.

"Ai nha, đừng náo loạn." Diệp Nhất Sâm đẩy mặt Hạ Thường Tiếu đang để sát vào ra: "Mẹ còn đang xem TV mà."

"TV làm sao đẹp bằng mẹ nha." Hạ Thường Tiếu lại trơ mặt ghé qua, muốn hôn lên bờ môi đỏ mọng đang mấp máy của Diệp Nhất Sâm.

"Không cho hôn......" Diệp Nhất Sâm dùng tay che miệng hắn lại, ngược lại bị ngậm lấy ngón tay mút vào.

Một bên khác, Hạ Trường Sinh ôm bờ vai cậu, hôn lên cần cổ tuyết trắng.

"Ưm...... Ngứa quá." Diệp Nhất Sâm không có chỗ trốn.

TV bật lên không ai xem, âm thanh cũng không giấu được tiếng ba người hôn môi.

Diệp Nhất Sâm thoáng nhìn gần chỗ người hầu, mặt đỏ ửng, nhỏ giọng giãy giụa: "Dừng dừng, đừng hôn, còn có người......"

"Sợ cái gì, nàng không dám nói cho ba ba." Hạ Thường Tiếu cười khẽ, nắm cằm Diệp Nhất Sâm hôn lưỡi, khiến cậu không nói được lời cự tuyệt


Hạ Trường Sinh một bên hôn lên da thịt, một bên tay lặng lẽ thâm nhập vào nội y, bóp bầu vú mềm mại.

"A...... Ha a......" Diệp Nhất Sâm không có năng lực phản kháng, tay chân rụng rời tùy ý hai người này giở trò đồi bại với mình.

Người hầu lau nhà nghe thấy tiếng rên rỉ của cậu, mặt cũng nóng lên, trong lòng hốt hoảng, chung quy vẫn không ở nổi nữa, nhỏ giọng rời đi.

Nàng không khỏi cảm thán: Tiên sinh cưới nhị phu nhân thật sự là một yêu tinh, câu nam nhân trong nhà đến mất hồn.



Thân thể Hạ Vinh rất tốt, một ít tâm tư cũng xông ra, buổi tối ôm tiểu kiều thê không khỏi động lòng.

Diệp Nhất Sâm không có phòng bị, dù sao mấy ngày này Hạ Vinh nhiều nhất chỉ là ôm ấp hôn hít cậu, cho nên lúc buổi tối Hạ Vinh hôn mặt cũng không có phản kháng.

"Để anh hôn em....." Hạ Vinh nói, kéo cổ áo cậu xuống, hôn lên cổ.

Hắn dùng chút lực đạo, mút ra một dấu hôn.

"Ưm....." Diệp Nhất Sâm cảm thấy hắn có chút không đúng, muốn tránh lại sợ bị phát hiện dị tâm.

Thẳng đến khi Hạ Vinh bắt đầu cởi quần áo cậu, cậu mới thật sự sợ hãi.

Ban ngày cặp song sinh lưu lại không ít dấu vết, đầu vú sưng, vệt đỏ giữa hai chân tất cả đều là đâm ra hoặc hôn ra, nếu như bị phát hiện cậu liền hết đường chối cãi.

"Hạ Vinh......" Diệp Nhất Sâm dùng lòng bàn tay đẩy bờ vai của hắn, nhỏ giọng nói: "Em...... Em không quá thoải mái."

"Làm sao vậy?" Hạ Vinh thương tiếc cậu mang thai vất vả cho nên phá lệ chú ý: "Nơi nào không thoải mái?"

"Em..... Cổ họng em hơi khó chịu, còn hơi buồn nôn." Diệp Nhất Sâm không giỏi nói dối, thanh âm chột dạ, nhưng nghe vào tai Hạ Vinh lại thật sự cho rằng cậu không thoải mái.

"Để anh gọi điện thoại cho bác sĩ." Hạ Vinh lập tức không còn tâm tư, lập tức ngồi dậy đi cầm di động.

Diệp Nhất Sâm lắc đầu, ôm lấy cánh tay hắn: "Không cần, em ngủ một lát thì tốt rồi."

"Thật sự? Nếu nghiêm trọng liền nói cho anh."

"Vâng......"

Tuy rằng hữu kinh vô hiểm mà tránh được lúc này đây, nhưng dấu hôn Hạ Vinh lưu lại lại khiến lòng đố kị của hai người bùng lên.

Sáng sớm, hai người liếc mắt một cái liền nhìn thấy trên cổ trắng nõn có một dấu hôn diễm lệ như hồng mai, thần sắc đều thay đổi, đặc biệt là Hạ Trường Sinh, ánh mắt lạnh lẽo đến dọa người.


Diệp Nhất Sâm cực lực làm như không nhìn thấy, vùi đầu ăn bữa sáng.

Chờ Hạ Vinh rời đi một lát, hai người liền vây quanh cậu chất vấn.

"Mẹ nhỏ, tối hôm qua có phải ba ba chịch mẹ không?" Hạ Thường Tiếu bày ra biểu tình ủy khuất, ghé vào trên vai Diệp Nhất Sâm.

Diệp Nhất Sâm: "Không, không có."

"Không được, con muốn kiểm tra!" Hạ Thường Tiếu cởi quần cậu ra, muốn nhìn lỗ nhỏ.

"Thường Tiếu, Thường Tiếu, thật sự không có." Diệp Nhất Sâm không lay chuyển được hắn, vẫn bị hắn lột quần, sau đó bị bẻ hai chân ra để Hạ Thường Tiếu nhìn lồn.

Hạ Thường Tiếu thấy đóa hoa rụt lại, hồng hào như màu sắc cánh hoa anh đào, không giống bộ dáng được yêu thương một đêm liền yên tâm, nhưng vẫn có ý xấu mà dùng tay lay nở cánh hoa: "Để con nhìn kỹ xem."

"Hic..... Thường Tiếu....." Bướm Diệp Nhất Sâm bị ngón tay làm cho rụt vài cái.

Hạ Trường Sinh cũng biết hai người này nhất định không có làm đến nông nỗi kia, bằng không bị Hạ Vinh phát hiện dấu vết, sáng nay liền sẽ không hoà bình như vậy. Tuy nhiên, dấu hôn vẫn kích thích đến hắn.

Hạ Trường Sinh dùng ngón tay ấn lên xoa nhẹ vài cái, sau đó cúi đầu ngậm lấy, bao trùm dấu hôn.

"Em cũng muốn hôn!" Hạ Thường Tiếu bị dời đi lực chú ý, học theo.

Kể từ đó, dấu hôn kia bị cặp song sinh hôn chồng lên, trở nên càng đỏ.

Diệp Nhất Sâm bị cắn đau lại không thể nề hà, chỉ hy vọng bọn họ có thể bớt giận.

"Đừng để cho hắn chạm vào em." Hạ Trường Sinh nói.

Diệp Nhất Sâm có chút khó xử, Hạ Vinh là chồng mình, trốn tránh một lần hai lần còn được, dù sao cũng không thể vẫn luôn như vậy đi?

Hạ Trường Sinh cũng biết mình đưa ra yêu cầu thực vô lý, hành động không thành thục như vậy quả thực không giống tác phong của mình, nhưng hắn chính là nhịn không được, chỉ cần nghĩ đến việc Diệp Nhất Sâm cùng Hạ Vinh làm tình liền ghen ghét đến muốn phát cuồng.


"Tôi sẽ nghĩ cách để ba ly hôn với em." Hạ Trường Sinh nói.

Diệp Nhất Sâm: "......"

Hạ Trường Sinh tính thế nào Diệp Nhất Sâm cũng lười suy nghĩ, cậu cũng không nghĩ ra, chỉ là cảm thấy quan hệ phức tạp này thật là phiền toái, quả thực là một cuộn chỉ rối.

Cậu cũng thực sợ hãi, không biết gia đình phụ từ tử hiếu như thế này nháo lên sẽ căng thẳng như thế nào. Lại nói Hạ Vinh là vô tội, trong tâm trí Diệp Nhất Sâm vẫn tồn tại áy náy, không muốn làm ra nhiều sự tình quá đáng.

Tốt nhất là trước khi Hạ Trường Sinh hành động, mình là có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi rời đi.

25/8/2022

_________

Cuối cùng là thím "LinhNguyen288904". 

Cuối cùng cũng trả chương xong cho mọi người rồi nè. Khen tui đi~~~

Sau đây, editor sẽ nghỉ phép 500 năm, nao quay lại thì tiến độ sẽ là một tuần một hoặc hai chương nhe, tui cũng muốn lấp hố lắm ý.

Cái nữa là có gì không hài lòng với bản edit, mọi người hãy cmt góp ý nhé, tui sẽ sửa. Dạo này thấy phốt nhiều quá, mệt chết đi được. Tui cũng không cảm thấy tự ái hay khó chịu gì khi mọi người chỉ ra lỗi sai đâu, tự do nhé, góp ý thân thiện là được thui. 

爱你们💕💕💕


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui